Khấn Thiên Chúa Xót Thương Cả Tổ Tiên
Mồng Hai Tết là ngày cầu cho tiền nhân, những người đã “ra đi” trước chúng ta, mang tính cách cầu hồn. Tuy nhiên, dù cầu nguyện cho những người đã khuất bóng, nhưng lại vẫn liên quan chuyện hiếu nghĩa – tức là liên quan những người thân còn sống với chúng ta dịp Xuân này. Hãy nghe Thánh Phaolô nói: “Ai không chăm sóc người thân, nhất là người sống trong cùng một nhà, thì đã chối bỏ đức tin, và còn tệ hơn người không có đức tin.” (1 Tm 5:8) Cách so sánh thật “mạnh” khiến chúng ta phải “giật mình.”
Nói đến hiếu
nghĩa, nhiều người ngoại giáo thường nghĩ rằng đạo Công giáo không cho thờ kính
tổ tiên. Đúng và sai. Đúng vì “không ai được thờ kính (tôn thờ) bất kỳ thụ tạo
nào,” (Xh 20:3; Xh 34:14; Đnl 4:35; Đnl 4:39; Đnl 5:7; Đnl 32:39) kể cả tổ
tiên, nhưng họ nghĩ sai vì Công giáo không chỉ “cho phép” (được) mà còn “bắt
buộc” (phải) kính nhớ tổ tiên, các thân nhân và người có công trạng. Đúng như
tục ngữ Việt Nam nói: “Uống nước nhớ
nguồn.” Như vậy, đừng vội “kết án” Công giáo khi chưa hiểu rõ!
Cổ thư nói về đạo hiếu rất hay, tất nhiên cũng phù hợp với tinh thần
Kitô giáo: “Hiếu hữu tam: Đại hiếu tôn
thân, kỳ thứ phất nhục, kỳ thứ năng dưỡng.” Nghĩa là “Đạo hiếu có ba điều:
Hiếu lớn nhất là tôn vinh cha mẹ,
hai là không làm nhục cha mẹ, ba là
có thể phụng dưỡng cha mẹ.”
Liên quan đạo
hiếu vào dịp Tết, chúng ta nhớ tới chuyện An Tiêm: Vào đời Hùng Vương, ở một
vùng quê cách xa kinh đô Phong Châu, có một cậu bé mồ côi thường theo người lớn
đi săn thú và đánh cá. Năm tám tuổi, cậu được lên kinh đô gặp vua Hùng. Thấy
cậu thông minh, nhà vua nhận làm con nuôi và đặt tên là Mai An Tiêm.
Vua Hùng cưới vợ
cho An Tiêm và cho cả hai vợ chồng đi phá rừng, làm rẫy trồng trọt. Chỉ ít lâu
sau, An Tiêm đã dựng được nhà cửa và gặt được nhiều thóc lúa chứa đầy kho. Thấy
thế, bọn người ghen tị tâu nịnh với vua vì cho rằng An Tiêm coi thường ơn vua.
Vua Hùng giận lắm, không cần tìm hiểu thực hư ra sao, và đày hai vợ chồng ra
hoang đảo.
Cây ngay không sợ
chết đứng, vì “người công chính được Chúa độ trì.” (Tv 37:17) Ở hoang đảo, có
con chim trắng bay tới làm rơi hạt đen xuống bãi cát trắng. An Tiêm đem trồng
thử hạt này. Chúng mọc thành những dây bò lan trên mặt cát. Cây có nhiều trái
màu xanh thẫm to bằng đầu người. An Tiêm hái một trái đem về cho cả nhà ăn thấy
ruột đỏ mà ngọt, lại có nhiều nước. Loại trái “xanh vỏ, đỏ lòng” đó chính là
trái dưa hấu.
Bài học về chữ
hiếu: Dù bị Phụ vương đày ra hoang đảo, nhưng An Tiêm vẫn giữ trọn đạo hiếu với
cha, không hề trách hờn ai. Về sau, vua Hùng hối hận và phục chức cho An Tiêm.
Và chắc hẳn nhiều
người (tuổi trung niên trở lên) còn nhớ sách “Nhị Thập Tứ Hiếu,” tác phẩm văn
học của tác giả Quách Cư Nghiệp, kể lại gương hiếu thảo của 24 người con đời
nhà Nguyên (Trung Hoa). Chính tác giả cũng là người con chí hiếu.
Sách Huấn Ca dạy: “Hãy ca ngợi những vị danh nhân, cũng là cha ông của chúng ta qua các thế hệ.” (Hc 44:1) Đồng thời xác nhận: “Dòng dõi các ngài luôn được hưởng một gia tài quý báu đó là lũ cháu đàn con. Dòng dõi các ngài giữ vững các điều giao ước; nhờ các ngài, con cháu cũng một mực trung thành. Dòng dõi các ngài sẽ muôn đời tồn tại, vinh quang các ngài sẽ chẳng phai mờ. Các ngài được mồ yên mả đẹp và danh thơm mãi lưu truyền hậu thế.” (Hc 44:10-14) Do đó, nhân dân sẽ “kể lại đức khôn ngoan của họ và cộng đoàn vang tiếng ngợi khen họ.” (Hc 44:15)
Thánh Vịnh ca
tụng những thành quả của gia đình: “Hạnh
phúc thay bạn nào kính sợ Chúa, ăn ở theo đường lối của Người. Công khó
tay bạn làm, bạn được an hưởng, bạn quả là lắm phúc nhiều may. Hiền thê bạn
trong cửa trong nhà khác nào cây nho đầy hoa trái; và bầy con tựa những cây
ô-liu mơn mởn, xúm xít tại bàn ăn.” (Tv 128:1-3) Tuy nhiên, phúc lộc đó
không phải ai cũng có được: “Đó chính là
phúc lộc Chúa dành cho kẻ kính sợ Người.” (Tv 128:4) Đúng như Chúa Giêsu đã
nói chắc: “Không có Thầy, anh em chẳng
làm gì được.” (Ga 15:5)
Thánh Phaolô phân
tích lý do mà con cái phải tuân giữ đạo hiếu: “Kẻ làm con, hãy vâng lời cha mẹ theo tinh thần của Chúa, vì đó là điều
phải đạo. Hãy tôn kính cha mẹ. Đó là điều răn thứ nhất có kèm theo lời hứa: để
ngươi được hạnh phúc và hưởng thọ trên mặt đất này.” (Ep 6:1-3) Tuy nhiên,
không phải là làm lớn thì có thể làm láo, là cha mẹ thì có thể độc đoán, muốn
làm gì thì làm, mà cũng phải tuân giữ nghiêm luật và thể hiện tình yêu thương
đúng nghĩa: “Những bậc làm cha mẹ, đừng
làm cho con cái tức giận, nhưng hãy giáo dục chúng thay mặt Chúa bằng cách khuyên
răn và sửa dạy.” (Ep 6:4)
Cuộc sống đời
thường và tâm linh đều có những điều phức tạp, cần phải biết kết hợp và cân
bằng. Thánh Phaolô nói: “Theo Thần Khí
hướng dẫn, anh em hãy dùng mọi lời kinh và mọi tiếng van nài mà cầu nguyện luôn
mãi. Để được như vậy, anh em hãy chuyên cần tỉnh thức và cầu xin cho toàn thể
dân thánh. Anh em cũng hãy cầu xin cho tôi nữa, để khi tôi mở miệng nói, thì
Thiên Chúa ban lời cho tôi, hầu tôi mạnh dạn loan báo mầu nhiệm của Tin Mừng;
tôi là sứ giả của Tin Mừng này cả khi tôi đang bị xiềng xích. Anh em hãy cầu
xin cho tôi để khi rao giảng Tin Mừng, tôi nói năng mạnh dạn, như bổn phận tôi
phải nói.” (Ep 6:18-20)
Về đạo hiếu, sách
Huấn Ca nhắc nhở những người con: “Cha
con, con hãy hết lòng tôn kính, và đừng quên ơn mẹ đã mang nặng đẻ đau. Hãy
luôn nhớ công ơn dưỡng dục sinh thành, công ơn ấy, con sẽ lấy chi đáp đền cho
cân xứng?” (Hc 7:27-28) Và Công đồng Vatican II dạy: “Con cái sẽ đáp lại công ơn cha mẹ với lòng
biết ơn, tâm tình hiếu thảo và tin cậy, sẽ theo đạo làm con mà phụng dưỡng cha
mẹ trong nghịch cảnh cũng như trong tuổi già cô quạnh.” (Hiến chế Gaudium et Spes – Mục vụ về Giáo hội
trong Thế giới Ngày nay, số 48)
Hãy ghi nhớ và
noi theo tấm gương tột đỉnh: Dù là Ngôi Hai Thiên Chúa,
nhưng khi mặc xác phàm và làm con trong một gia đình, Chúa Giêsu đã chu toàn
bổn phận làm con với cha mẹ trong suốt 30 năm. (x. Lc 2:51-52)
Không chỉ vậy,
Chúa Giêsu còn có phong cách hoàn toàn không giống ai khác. Trình thuật Mt 15:1-6
cho biết: Một hôm, có mấy người Pharisêu và mấy kinh sư từ Giêrusalem đến gặp
Đức Giêsu và nói: “Sao môn đệ ông vi phạm
truyền thống của tiền nhân, không chịu rửa tay khi dùng bữa?” Đúng là lũ
người xấu bụng, chuyên thọc gậy bánh xe, thích phá rối, ưa gài bẫy, chuyên gia
sử dụng loại phần mềm về “dấu trừ” và “dấu chia,” chứ không rành (hoặc không
thích) sử dụng “dấu cộng” và “dấu nhân.”
Chọc vào ổ kiến
lửa thì sẽ “đỏ người,” chọc tổ ong vò vẽ thì “sáng mắt” ngay thôi. Họ vừa hỏi
xong, Chúa Giêsu liền trả lời một hơi: “Còn
các ông, tại sao các ông dựa vào truyền thống của các ông mà vi phạm điều răn
của Thiên Chúa? Quả thế, Thiên Chúa dạy: Ngươi hãy thờ cha kính mẹ; kẻ nào
nguyền rủa cha mẹ, thì phải bị xử tử. Còn các ông, các ông lại bảo: ‘Ai nói với cha với mẹ rằng: những gì con có
để giúp cha mẹ, đều là lễ phẩm dâng cho Chúa rồi, thì người ấy không phải thờ
cha kính mẹ nữa.’ Như thế, các ông dựa vào truyền thống của các ông mà huỷ bỏ
lời Thiên Chúa.”
Tất nhiên là họ
chỉ có nước ngậm bồ hòn và im như thóc thối. Ai bảo ngu dốt mà lại chảnh, dám vênh
váo “ta đây,” muốn chứng tỏ mình là “ngon” lắm! Thùng càng rỗng càng kêu to,
kêu càng to càng mau… xẹp. Phải thế mới đáng đời bè lũ Pharisêu hèn nhát!
Lạy Thiên Chúa là Chúa Tể càn khôn, chúng con xin chúc tụng Thiên Chúa Ba Ngôi, xin ban Thánh Linh để chúng con hoàn thiện không ngừng. Xin Ngài thương chúc lành cho ông bà cha mẹ của chúng con trong năm mới này, và xin Ngài thương xót tiền nhân đã ra đi theo tiếng Ngài gọi. Chúng con cầu xin nhân danh Thánh Tử Giêsu Kitô, Đấng Cứu Độ duy nhất của nhân loại. Amen.
TRẦM THIÊN THU
✽ Tính Tết
Nết Xuân – https://tramthienthu.blogspot.com/2019/01/tinh-tet-net-xuan.html
✽ Ơn Nghĩa Sinh Thành – https://tramthienthu.blogspot.com/2023/08/on-nghia-sinh-thanh.html
TẾT 1. Thành Tâm Tín Thác – https://tramthienthu.blogspot.com/2018/02/thanh-tam-tin-thac.html
TẾT 2. Đạo Làm Con – https://tramthienthu.blogspot.com/2018/02/ao-lam-con.html
TẾT 3. Nỗ Lực Làm Người – https://tramthienthu.blogspot.com/2018/02/no-luc-lam-nguoi.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment