Ba điều cần thiết để mà tiến thân
Mặc dù chỉ thiếu một phần
Cũng không xuôi thuận trên con đường đời
Cả ba xuôi thuận thì cười
Nếu không thì thấy cuộc đời buồn lo
Thế nên lận đận bốn mùa, quanh năm
Phận người có lúc thấy buồn
Nhưng tin rằng Chúa đã phân định rồi
Mặc dù một sợi tóc rơi
Chúa tính rạch ròi tiền định từ xưa
Xin ngăn ý tưởng quỷ ma
Giúp con theo Thánh Ý Cha trên trời
TRẦM THIÊN THU
Chiều 10-04-2021
✽ Chữ NHÂN – https://tramthienthu.blogspot.com/2024/01/chu-nhan.html
✽ Chữ LỄ – https://tramthienthu.blogspot.com/2024/02/chu-le.html
✽ Chữ NGHĨA – https://tramthienthu.blogspot.com/2024/02/chu-nghia.html
✽ Chữ TRÍ – https://tramthienthu.blogspot.com/2024/04/chu-tri.html
✽ Chữ TÍN – https://tramthienthu.blogspot.com/2024/05/chu-tin.html
SỰ KHÁC NHAU
1. Cùng gặp một tình huống như nhau nhưng có sự khác nhau, cả đời thường và tâm linh.
Người giàu có của ăn của để nên vẫn vô tư: “Chuyện nhỏ. Thương trường là chiến trường mà. Đời là thế!” Và họ cũng không cần cầu nguyện với Chúa.
Người nghèo thiếu trước hụt sau, ăn bữa nay lo bữa mai, lo lắng đêm ngày: “Lạy Chúa, xin thương xót và cứu thoát con!”
2. Con Lợn sinh ở miền Bắc, con Heo sinh ở miền Nam. Cả hai đều bị các nhà lãnh đạo kỳ thị nặng lắm, vì lúc nhâm nhi thì quan lớn chỉ khoái món cháo gà, cháo vịt, còn cháo heo, cháo lợn nghe có vẻ đồ ăn cho bọn dơ bẩn ở trong chuồng!
Miền Bắc không thấy heo nhưng lại thích “nói toạc móng heo,” miền Nam không thấy lợn lại ưa dùng “bánh da lợn.” Miền Bắc có lợn sề, lợn nái, lợn giống, lợn cấn, lợn sữa, lợn choai, lợn tháu, lợn ỷ. Miền Nam có heo nhà, heo ruộng, heo bông, heo lang, heo cỏ, heo bò, heo đen, heo nọc, heo hạch, heo nái, heo nưa, heo lứa, heo mọi.
Con Lợn ăn Ngô, con Heo ăn Bắp. Da Lợn làm bánh da Lợn, da Heo khô dùng nấu lẩu. Con Lợn đóng phim thiếu nhi “Hiệp sĩ lợn,” con Heo đóng phim người lớn “Phim con heo.” Phim con lợn chỉ cách chăn nuôi sinh sản cho nhi đồng, phim con heo cũng cho thấy cảnh sinh sản nhưng lại cấm nhi đồng! Miền Bắc trách cô kia “béo như lợn,” miền Nam quở chị nọ “mập như heo.” Miền Bắc xỏ đàn ông háo sắc là “lợn nọc,” miền Nam bảo đàn bà lang chạ là “heo nái.”
3. Mạo từ trong Việt ngữ cũng có thể làm người ta “đâu cái điền” (điên cái đầu), chẳng cứ gì đối với người nước ngoài, ngay cả người Việt cũng “rối trí” lắm.
Người Việt nói: cái bàn, cái nhà, cái giường, cái nón,... chứ không thể nói: cái chó, cái mèo, mà phải nói là con chó, con mèo, con người,... Ðồ vật là “cái,” động vật là “con,” thế nhưng lại có “con trai,” “con gái,” “con đĩ,”...
Ngày nay, nhiều cô cậu thanh niên Hà Nội thay vì nói cái xe Honda Dream thì lại dùng “con Ðờ-rim,” rồi tiếp là con “su” (Suzuki), con “a còng” (@), “con tô” (Toyota), “con Mẹc” (Mercedes),...
Mèn ơi! Ối giời ơi!
Điều suy nghĩ xem chừng rất đơn giản
Vì đó là vấn đề về tự do
Tự do này đặc biệt và riêng tư
Chỉ mình biết chứ chẳng ai biết được
Ý tưởng đó có thể xấu hay tốt
Tốt thì phúc, còn xấu thì khốn thôi
Tội tư tưởng được Chúa đề cập rồi [1]
Nhẹ như gió mà mạnh như nước xối
Vì SUY NGHĨ sẽ biến thành lời nói
Rồi biến thành HÀNH ĐỘNG và THÓI QUEN
Từ thói quen biến thành TÍNH CÁCH riêng
Và tính cách sẽ trở thành SỐ PHẬN
Chuyện ý tưởng có vẻ rất đơn giản
Thế mà lại rất phức tạp, nhiêu khê
Cứ tưởng khôn mà lại hóa ra ngu
Thảo nào Chúa luôn nhắc nhở tỉnh thức
Nhiều loại người nhưng có ba thứ dốt
Điều cần biết mà lại chẳng biết chi
Điều mình biết mà lại không rành gì
Nhưng lại biết những điều không nên biết [2]
Sự thinh lặng, ít nói, rất cần thiết
Đó là người thông sáng và khôn ngoan
Chỉ nên nói khi nào thực sự cần
Nói điều cần và điều đẹp lòng Chúa [3]
Lạy Thiên Chúa, cầu xin Ngài canh giữ
Từ ý nghĩ đến miệng lưỡi con đây [4]
Xin dạy con biết nói những lời hay
Không suy diễn, không ba hoa, lắm chuyện
TRẦM THIÊN THU
[1] Mt 5:28 – “Ai nhìn người phụ nữ mà thèm muốn thì trong lòng đã ngoại tình với người ấy rồi.”
[2] “Có 3 thứ ngu dốt: không biết những gì mình cần biết, không rành những gì mình biết, và biết những gì mình không cần biết.” (François de La Rochefoucauld, 1613-1680)
[3] “Ai cố gắng làm đẹp lòng Thiên Chúa mới là người thông sáng, họ hầu như thinh lặng, hoặc có nói thì nói rất ít – chỉ nói những gì cần thiết và đẹp lòng Thiên Chúa.” (Thánh Anthony Cả)
[4] Tv 141:3 – “Xin canh giữ miệng con, lạy Chúa, và trông chừng lưỡi con.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment