Chiên lạc gầy gò, ốm yếu
Lạc loài ngày tháng đi hoang
Chiên ốm cũng là chiên xấu
Ai nhìn thấy cũng coi thường
Chiên béo vừa mập vừa đẹp
Vừa hãnh diện vừa cao sang
Luôn được cưng chiều, tâng bốc
Tung hoành khắp chốn dọc, ngang
Chiên đen có thể hóa trắng
Nếu được tắm Máu Giê-su
Sức mạnh tình yêu chiến thắng
Tử thần cũng phải chịu thua
Chúa chẳng muốn ai hư mất
Nhưng được sự sống đời đời
Ngài đến thế gian để cứu
Chứ không muốn loại trừ ai
Con là chiên đen, chiên ghẻ
Lạc loài giữa chốn trần gian
Suốt đời hôi tanh, ô uế
Xin Ngài cứu chữa đời con
TRẦM THIÊN THU
✽ Mùi Chiên – https://tramthienthu.blogspot.com/2018/04/mui-chien.html
MỤC TỬ GIÊSU
Giê-su Con Chúa chí cao
Giáng sinh nhập thể vì yêu nhân loài
Chạnh lòng thương xót muôn người
Ba năm rong ruổi bước đời trần gian
Giê-su Mục Tử Nhân Lành
Tìm chiên xấu cải hóa thành chiên ngoan
Giê-su chấp nhận chết oan
Để chiên được sống bình an, dồi dào
Thánh Tâm tuôn chảy máu đào
Rửa con sạch trắng biết bao tội đời
Tạ ơn Con Đức Chúa Trời
Xin giúp con sống trọn đời chứng nhân
TRẦM THIÊN THU
ĐEN TRẮNG
Những con chiên trắng thơm tho
Kẻ yêu, người quý, vỗ về, nâng niu
Chiên đen đơn độc buồn thiu
Kẻ khinh, người ghét, quạnh hiu, lạc loài
Chiên đen bất chợt mỉm cười
Tạ ơn Thiên Chúa suốt đời tìm luôn
Chiên đen – đối tượng được thương
Tiêu điều Chúa chết vì phường tội nhân
Nhưng sao vẫn thấy chiên đen
Lặng thầm lầm lũi bước chân một mình
Những con chiên béo trắng tinh
Được lòng chủ vẫn tung hoành dọc ngang!
Lòng buồn nên Chúa lang thang
Đứng dậy lên đường, Thập Giá vác đi
Quo vadis? Thầy đi mô?
Ta đi chịu chết cho vừa lòng ngươi!
TRẦM THIÊN THU
SUỐI TÌNH NGUỒN THƯƠNG
Mượt mà đồng cỏ xanh rì
Trong lành dòng suối bốn mùa chảy êm
Suối Tình chan chứa ngày đêm
Nguồn Thương sâu thẳm vô biên muôn đời
Giê-su Mục Tử tuyệt vời
Con xin tín thác kiếp người của con
Chỉ là chiên ghẻ lạc đường
Nhưng luôn khát Giọt Xót Thương từ Ngài
Từ nơi vực thẳm đọa đày
Ngước xin Chúa xót phận này vô duyên
Cỏ Xanh Đồng Chúa mong ăn
Nước Trong Nguồn Chúa xin phần uống ngay
TRẦM THIÊN THU
MÙI LẠ
Cậu lễ sinh tròn mắt nhìn linh mục xứ:
– Ôi, cha có mùi gì lạ thế?
– Mùi gì?
– Con không xác định được, nhưng hình như là mùi... heo!
Linh mục cười và xoa đầu cậu bé:
– À, tưởng gì. Cha mới tắm cho mấy con heo bên nhà hàng xóm, mùi heo là tất nhiên rồi!
– Sao cha lại làm việc ấy?
– Không có việc xấu, chỉ có người xấu. Ông ấy đã già, không thân nhân, nuôi heo để sinh sống. Mấy hôm nay ông ấy bị mệt, cha phải giúp ông ấy thôi.
– Dạ, con hiểu rồi.
Hôm sau, cậu lễ sinh cười:
– Ôi, hôm nay cha lại có mùi gì kỳ lắm. Mùi này tanh lắm!
– À, hồi nãy cha đi thăm mấy bệnh nhân nằm liệt, không ai giúp đỡ, cha phải giúp họ vệ sinh cá nhân.
– Dạ, con hiểu rồi.
Tuần sau, cậu lễ sinh ngạc nhiên nói:
– Mùi lúc này khác lạ lắm, cha ơi!
– Thế con thấy mùi gì?
– Mùi này không hôi, không tanh, không khó chịu, mà thơm tho lắm, dễ chịu lắm.
– Cái thằng này, mũi thính thế!
Cậu bé gãi đầu, ngập ngừng:
– Nhưng...
– Nhưng gì nào?
– Nhưng... con thích... ngửi mùi hôi... hơn mùi... thơm.
Linh mục tròn mắt:
– Sao vậy? Thơm không thích mà thích hôi à?
– Mùi hôi tanh là mùi thật. Mùi thơm là mùi giả. Cha hôi thì con còn muốn đến gần, cha thơm thì con không dám đến gần, vì cha sang trọng quá! Chúa Giêsu cần chiên đen hơn chiên trắng, luôn gần gũi người nghèo khổ chứ đâu có thân thích với người giàu có.
– Cha xin lỗi và cảm ơn con. Từ nay cha sẽ cố gắng giống Ngài hơn!
Ước gì các mục tử sống tốt lành, khó với mình mà nhân ái với người khác. Tu là sửa đổi nên giống Chúa, chứ đi tu không phải là đi tù hoặc làm quan cai trị người khác. Có vậy thì chiên mới bớt phần đau khổ!
TRẦM THIÊN THU
✽ Nhận Thức Ơn Thiên Triệu
✽ Tâm Lý Học & Ơn Gọi Linh Mục
https://tramthienthu.blogspot.com/2013/08/tam-ly-hoc-va-on-goi-linh-muc.html
✽ Vườn Ươm Ơn Thiên Triệu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment