Thứ Bảy, 5 tháng 10, 2024

TIN CẬY MẸ

Đời con một chuỗi dài tất tả
Cậy tin dâng tất cả, Mẹ ơi!
Nhờ Mẹ dẫn lối cuộc đời
Đường ngay, nẻo chính, con vui bước vào

Dù những lúc dạt dào vui sướng
Hoặc nhiều khi con vướng đắng cay
Giúp con vững chí hăng say
Một lòng thờ Chúa, yêu người luôn luôn
 
TRẦM THIÊN THU

BỐN MÙA MÂN CÔI


Thiên nhiên luân chuyển bốn mùa
Tứ thời, bát tiết cho vừa một năm
Mân Côi kính Mẹ từ nhân
Quanh năm suốt tháng luân phiên bốn mùa
Mùa VUI đón Chúa Giê-su
Giáng sinh nhập thể, thứ tha, cứu đời
Rồi Mùa SÁNG Chúa ban Lời
Cứu nhân độ thế khắp nơi gian trần
Mùa THƯƠNG sám hối ăn năn
Tương mình thương cả tha nhân, mọi người
Mùa MỪNG rạng rỡ môi cười
Chúa Con sống lại, loài người phục sinh
Bốn mùa thắm đượm ân tình
Tạ ơn Thiên Chúa uy linh muôn đời
Kính mừng Đức Mẹ Chúa Trời
Giúp con say đắm Mân Côi bốn mùa

TRẦM THIÊN THU
MÙA MẦU NHIỆM

Thánh Kinh hòa quyện Mân Côi
Tô điểm Tháng Mười thắm sắc hồng ân
Hoa Mân Côi nở quanh năm
Hân hoan hòa nhịp, râm ran không ngừng
Bốn mùa: Vui, Sáng, Thương, Mừng
Hiệp thông Giáo Hội, một lòng tín nhân
Cả khi vui, cả lúc buồn
Vẫn tâm sự với Mẹ Hiền sớm khuya
Mân Côi là nhạc, là thơ
Nhịp yêu mến Mẹ, vần mơ Nước Trời
Cầu thay nguyện giúp, Mẹ ơi!
Bây giờ và lúc trút hơi cuối cùng

TRẦM THIÊN THU

 Nguồn Gốc Mân Côi – https://tramthienthu.blogspot.com/2024/09/nguon-goc-man-coi.html
 Lược Sử Kinh Mân Côi – https://tramthienthu.blogspot.com/2023/05/luoc-su-kinh-man-coi.html
 Bốn Mùa Mân Côi – https://tramthienthu.blogspot.com/2024/10/bon-mua-man-coi.html
 Duy Trì Tâm Hồn Bình An – https://tramthienthu.blogspot.com/2022/10/duy-tri-binh-tam-hon.html
 Chuỗi Thiêng – https://tramthienthu.blogspot.com/2024/10/chuoi-thieng.html

NIỆM KHÚC MÂN CÔI
[Đăng báo TTĐM số 525-526, tháng 9 & 10-2021]

Lâm râm kinh nguyện diệu huyền
Như thang từng bậc về miền Thiên Cung
Niềm VUI hòa quyện cung THƯƠNG
Đức tin bừng SÁNG điệu MỪNG ngày đêm

Kính mừng Đức Mẹ đầy ơn
Xin cho con biết dấn thân, quên mình
Kính mừng Đức Mẹ nhân lành
Xin cho con biết hy sinh chuyên cần

Kính mừng Đức Mẹ từ nhân
Xin cho con biết thành tâm yêu người
Kính mừng Đức Mẹ Chúa Trời
Xin cho con biết sống đời xin vâng

Kính mừng Mẹ Chúa Thiên Đàng
Xin cho con biết xót thương trọn niềm
Kính mừng Đức Mẹ dịu hiền
Giúp con hoàn thiện dẫu buồn hay vui

Kính mừng Đức Mẹ đẹp tươi
Xin thương dìu dắt đường đời trần ai
Kính mừng Đức Mẹ Sao Mai
Xin thương hướng dẫn đường ngay, lối lành

Kính mừng Đức Mẹ đồng trinh
Xin cho con biết tín thành, kiên trung
Kính mừng Đức Mẹ xót thương
Xin cho con biết khiêm nhường luôn luôn

Kính mừng Đức Mẹ ban ơn
Xin cho con biết thành tâm nguyện cầu
Kính mừng Mẹ Chúa tối cao
Xin cho con biết sống theo Ý Ngài

Việt Nam còn lắm nỗi đời
Tháng ngày oan ức, chơi vơi muộn phiền
Ước mong thoát dịch vô thần
Xin thương nước Việt mọn hèn, Mẹ ơi!

TRẦM THIÊN THU

CẢM KÍCH

Một hôm, cô gái và bà mẹ cãi nhau. Sau đó, cô bỏ nhà ra đi. Cô ta chạy rất lâu. Thấy phía trước có tiệm mì, lúc đó, cô mới cảm thấy đói bụng. Nhưng khi cô sờ vào túi thì một xu cũng không có.

Bà chủ tiệm mì là người tốt bụng, tinh tế. Thấy cô gái đứng đó liền hỏi:

– Có phải con muốn ăn mì?

Cô gái trả lời một cách ngại ngùng:

– Nhưng con không mang theo tiền.

– Không sao, bà có thể mời con ăn.

Bà chủ mang đến một tô mì nóng hổi. Cô ta rất cảm kích, mới ăn được một ít thì nước mắt đã chảy ra, rơi xuống tô mì. Bà chủ an ủi:

– Con làm sao vậy?

Cô gái vừa lau nước mắt vừa nói:

– Con không sao cả, con chỉ cảm kích. Con và bà không hề quen biết nhau, vậy mà bà đối xử với con thật tốt, còn nấu mì cho con ăn nữa. Nhưng con đã cãi lời mẹ và bà ấy đã đuổi con ra khỏi nhà. Bà ấy còn bảo con đừng quay trở về nữa.

Bà chủ nghe xong, rồi bình tĩnh nói:

– Sao con lại nghĩ như vậy? Con nghĩ thử xem, bà chỉ nấu cho con ăn một bữa mà con lại cảm kích. Vậy mẹ con đã nấu mười mấy năm cơm gạo cho con ăn, sao con không cảm ơn mẹ mà còn cãi nhau với mẹ?

Nghe xong, cô gái lặng người. Cô ăn hết tô mì một cách vội vã, rồi lập tức chạy về nhà. Khi về đến nhà, cô thấy mẹ đang đứng trước cửa đợi. Vừa thấy cô người mẹ rất vui mừng:

– Mau vào nhà, cơm mẹ đã nấu xong rồi, thức ăn nguội hết rồi.

Lúc đó, nước mắt của cô gái chảy ra, chảy ra...

SUY TƯ: Có khi chỉ nhận được một chút ân huệ của người khác mà chúng ta lại rất cảm kích và biết ơn. Nhưng đối với ân tình của người thân, nhất là ông bà và cha mẹ, chúng ta lại làm ngơ, coi như chuyện dĩ nhiên, không cần nhận biết, không cần quan tâm.

Câu chuyện nhỏ mà ý nghĩa to lớn, sâu sắc, không chỉ nhắc chúng ta nhớ tới bổn phận làm con đối với cha mẹ, mà đặc biệt nhắc chúng ta nhớ tới lòng thương xót của Thiên Chúa, được minh chứng qua dụ ngôn dụ ngôn Người Cha Nhân Hậu. (Lc 15:11-32) Dù hai đứa con đều là nghịch tử, bất hiếu, nhưng người cha vẫn chờ đợi con cái biết nghĩ lại, và ông sẵn sàng rộng lòng tha thứ.

Thiên Chúa xác định: “Có phụ nữ nào quên được đứa con thơ của mình, hay chẳng thương đứa con mình đã mang nặng đẻ đau? Cho dù nó có quên đi nữa, thì Ta, Ta cũng chẳng quên ngươi bao giờ.” (Is 49:15)

(sưu tầm, chỉnh sửa một chút và suy tư)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment