Buông dao, đừng chạm đến con trẻ này
Bắt con cừu ở bụi cây
Giết làm lễ vật để thay con mình
Ông là người rất tín thành
Chúa Trời thương chúc phúc lành cho ông
Như sao trời, tựa cát vàng biển khơi
Chính vì ông đã vâng lời
Làm theo ý Chúa, chẳng sai lời Ngài
Chứ chẳng hoang đường, lạy Chúa từ nhân!
Con là chiên lạc tham ăn
Thế nên chẳng biết dấu chân trở về
Đời con leo lét tim đèn
Ngài không thổi tắt, khêu lên dần dần
Ngài kiên trì đợi chờ con
Thành tâm sám hối về Miền Yêu Thương
Tạ ơn Thiên Chúa vô cùng
Lòng Thương Xót vẫn miên trường vì con
TRẦM THIÊN THU
TIỀN TRỜI
Một người kia suốt đời chỉ lo thu gom tiền bạc, cho nên rất giầu. Khi chết, ông còn mang túi vàng theo mình đi sang cuộc sống bên kia. Đi một hồi, ông thấy đói. Bỗng ông thấy một quán ăn bên đường, liền ghé vào. Vì hà tiện, ông hỏi người chủ quán:
– Tô cơm nhỏ này giá bao nhiêu?
– Chỉ một đồng thôi.
– Còn tô lớn kia?
– Cũng chỉ một đồng thôi.
Thấy rẻ, ông gọi luôn hai tô lớn. Nhưng người chủ quán bảo:
– Ở đây chỉ xài loại Tiền-Cho-Đi mà thôi. Ông có không?
Người hà tiện chỉ vào túi tiền của mình. Nhưng chủ quán nói:
– Đó chỉ là thứ Tiền-Lấy-Vào. Ở đây không xài được.
– Thế Tiền-Cho-Đi là tiền gì?
– Khi còn sống, mỗi lần ông cho ai bao nhiêu đồng thì ông được bán lại bấy nhiêu đồng loại Tiền-Cho-Đi.
Ông nhà giàu lục lọi khắp nơi trong mình mà chẳng có đồng nào thuộc loại Tiền-Cho-Đi, thế là ông phải nhịn đói.
Ghi nhớ: Bao nhiêu đồng tiền cho đi là bấy nhiều đồng tiền để dành cho đời sau...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment