Nửa mong mến Chúa, nửa say mê tiền
Có tiền thì sướng như tiên
Nếu không khôn khéo, hóa điên có ngày
Mà làm từ thiện, điều hay, việc lành
Bạc tiền là bả yêu tinh
Nó làm cho mất nghĩa tình với nhau
Nhiều tiền chưa chắc sướng đâu
Bởi vì cuộc sống thêm nhiều nỗi lo
Bao toan tính chuyện nhỏ – to
Vội ăn vội uống, ngủ mà chẳng yên
Thế nên Chúa dạy tìm quên
Chứ lòng đừng nặng bạc tiền thế gian
Để mà có thể kính tôn Chúa Trời
Làm tôi một Chúa mà thôi
Mọi thứ ở đời chẳng đáng bận tâm
Bằng lòng dại ở gian trần
Để nên khôn đúng theo phần Chúa mong
Đừng như Biệt Phái chơi ngông
Ham tiền tỏ vẻ đàng hoàng nghĩa nhân
Như làn ranh phân định giàu và nghèo
Như thước đo hạnh phúc và khổ đau
Nhưng thật ra lại không phải như vậy
Nhưng chỉ được sử dụng một tay thôi
Nếu đã chọn nắm lấy cái này rồi
Thì không được nắm thêm cái gì nữa
Chỉ chọn một, cấm lững lờ nước đôi
Như tình yêu chỉ được yêu một người
Kẻ bất trung chẳng có đáng chi cả!
Bị đụng chạm nên tự ái nổi lên
Họ giả bộ công chính và nghĩa nhân
Giấu loài người chứ không thể giấu Chúa!
Xưa thế nào thì nay cũng vậy thôi
Kẻ có tiền luôn tỏ vẻ khinh người
Với Thiên Chúa, đó là điều ghê tởm!
Tính toán và so đo
Vì Tham mà lươn lẹo
Gian dối lắm mưu mô
Tình nghĩa cũng chẳng cần
Nịnh trên và đạp dưới
Hiền nhân phải chịu oan
Làm những chuyện tày trời
Bất kể nhỏ hay lớn
Cứ chiếm đoạt mà thôi
Muốn bắt cá hai tay
Vì Tham mà phạm tội
Nên cuộc đời đắng cay
Xôi hỏng và bỏng không
Tham thì thâm – đúng thật
Khi chết, được gì chăng?
Cùng đích là Nước Trời
Thiên Chúa và tiền của
Có thể chọn một thôi
TRẦM THIÊN THU
✽ Đức Leo XIII & Tông Thư Tân Sự
✽ Đức Leo XIII & Kinh Mân Côi
✽ Giáo Hoàng của Kinh Mân Côi
[Niệm ý Lc 16:9-15]
Dễ gây lầm lẫn mà quên cái cần
Con người luôn có hai phần
Rạch ròi tách biệt xác thân – linh hồn
Cái nào là cái cần hơn
Đó là phân định ngọn nguồn phân minh
Có tình thì ghét yêu tinh
Không mê vật chất thì khinh bạc tiền
Bởi tiền có vẻ giống tiên
Mê tiên thì chắc chẳng yên bao giờ
Người khôn cũng hóa kẻ khờ
Vì tiền mà lú, hóa ngu vì tiền
Nhiều người phải khóc vì tiên
Nhiều người phải khốn vì tiền đấy thôi
Chúa và tiền chẳng sánh đôi
Luôn phải rạch ròi, quyết định khôn ngoan
Thờ Thần Tài sẽ bất an
Thờ Thiên Chúa sẽ an toàn ngày đêm
Cũng trung tín trong những việc lớn lao
Chuyện bất lương cũng vậy, chẳng khác đâu
Từ cái nhỏ mà sinh ra cái lớn
Là tội nhẹ nhưng quen phạm vẫn nguy
Khiến linh hồn cứ yếu đuối dần đi
Bởi vì thế, nhẹ mà khác chi nặng
Ăn cắp vặt rồi thành cướp chẳng lâu
Triệu chứng nhỏ, coi thường vì chẳng đau
Nhưng hóa ra ung thư giai đoạn cuối
Mọi vật chất có ma lực bất thường
Khiến người ta dần dần thấy “động lòng”
Loại máu tham bất kỳ ai cũng có
Chỉ có thể chọn một chủ mà thôi
Làm tôi Chúa thì phải bỏ sự đời
Muốn sướng đời thì đừng mong có Chúa
TRẦM THIÊN THU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment