Thứ Năm, 29 tháng 6, 2023

ĐỪNG ẢO TƯỞNG

[Niệm ý Mt 7:21-29 ≈ Lc 6:47-49; 13:25-27]

Đừng có tưởng cứ lâm râm khấn vái
Là đạo đức, là thánh thiện, tốt lành
Miệng tụng niệm mà ý nghĩ yêu tinh
Chẳng khác gì người Biệt Phái cầu nguyện [*]

Chúa không ưa kẻ lắm lời, dẻo miệng
Ngài chỉ thích những ai vâng lời Ngài
Là thi hành ý của Cha trên trời
Không nói suông mà phải làm cụ thể

Không phải ai cứ “Lạy Chúa! lạy Chúa!”
Là tốt lành và được vào Nước Trời
Không hành động mà chỉ nói nhiều lời
Kiểu Biệt Phái với kinh sư là thế

Đừng biện hộ đã từng nhân danh Chúa
Làm việc này hay việc nọ rất nhiều
Nhưng Chúa sẽ nói Ngài không biết đâu
Vì như thế là làm điều gian ác!

Người xây nhà trên nền đá vững chắc
Là người khôn, biết liệu trước tính sau
Dù mưa sa, bão táp, cũng chẳng sao
Ngôi nhà ấy vững vàng, không sụp đổ

Nghe lời Chúa rồi quên không hề nhớ
Như xây nhà trên cát bởi người ngu
Bão ập tới, nước cuốn lúc mưa sa
Đương nhiên là nhà ấy sẽ sụp đổ

Xin giúp con khôn khéo, Lạy Thiên Chúa!
Không ảo tưởng, không mơ mộng hão huyền
Không giả hình, hợm hĩnh nói huyên thuyên
Biết phân định, ý thức và hành động

TRẦM THIÊN THU

[*] Lc 18:9-14.

LẦM
[Niệm ý Mt 7:21-29; Lc 6:47-49; 13:25-27]

Như con chiên ngoan ngoãn
Khi bước vô nhà thờ
Chắp tay thầm khấn nguyện
Lời đẹp như bài thơ

Như con cọp hung dữ
Khi ra khỏi nhà thờ
Mắt liếc, miệng nguyền rủa
Ai thấy cũng… “chào thua”!

Nhìn bề ngoài đạo đức
Luôn “Lạy Chúa!” rất hay
Nhưng ai làm phật ý
Liền buông lời chua cay

Hăng say đi từ thiện
Tham gia nhiều hội đoàn
Làm nhiều việc thiện nguyện
Nhân danh Chúa từ nhân

Nhưng lại luôn bè phái
Phân biệt giàu và nghèo
Luôn tỏ ra bác ái
Nói suông, làm gì đâu?

Đi hành hương Đền Thánh
Xa, gần – Bắc chí Nam
Nhưng lại có “máu lạnh”
Với những người ngay bên

Nhà vàng xây trên cát
Đứng vững được bao lâu?
Khi mưa tuôn, bão táp
Chắc chắn sụp rất mau!

Lời Chúa luôn thực tế
Không một chút mơ hồ
Lời Chúa luôn nói rõ
Đừng biện hộ, phân bua!

Con chạy về phía Chúa
Nhưng có lúc lạc đường
Bởi vì chính ma quỷ
Đội lốt thánh dụ con

Con là kẻ ngu dại
Ảo tưởng và giả hình
Lạy Chúa Trời nhân ái
Xin biến đổi, chữa lành!

TRẦM THIÊN THU

ĐÁNH TRỐNG BỎ DÙI
[Niệm ý Mt 7:21-29 ≈ Lc 6:46-49; 13:25-27]

Lâm râm khấn vái cả ngày
Đền nọ, đền này, đền đó, đền kia
Ôi chao, đạo đức quá đi!
Nhưng là hào nhoáng, nguy nga bề ngoài
Luôn ra dáng vẻ ta đây
Ông nọ, bà này, chức lớn, quyền to
Tưởng đâu như thế ngon ơ
Ai dè lại chuốc thêm lo vào mình
Bởi vì Chúa bảo rành rành
Họ vì họ, chẳng nhân danh Chúa Trời
Nhà xây trên cát mà thôi
Không xây trên đá, ôi thôi, sập liền!
Rõ ràng ai dại, ai khôn
Cứ nhìn phương pháp họ làm biết ngay
Bỏ dùi cho khỏi nặng tay
Bởi vì đánh trống đã hay lắm rồi
Nghe nhiều, nghe mãi, nghe hoài
Cái Tôi vẫn lớn nên tồi tệ thêm
Nguyện kinh sáng, tối, trưa, đêm
Trống kêu tiếng lớn, bỏ quên mất dùi

TRẦM THIÊN THU

MÔN ĐỆ CHÂN CHÍNH
[Niệm ý Mt 7:21-29 ≈ Lc 6:47-49; 13:25-27]

Cúi đầu lạy, chẳng khó chi
Nói bằng miệng cũng có gì khó đâu?
Vấn đề là tự thâm sâu
Chứng minh cách sống thương yêu mới cần
Công to, việc lớn đều làm
Nhưng ngang ngược, chẳng từ nhân chút nào
Nhà xây trên cát hư mau
Nhà xây trên đá chẳng ưu tư gì
Dù cho gió lớn, mưa to
An tâm mà chẳng phải lo đêm ngày
Sống không cần nói lời hay
Chỉ cần sống đúng lời Thầy Giê-su

TRẦM THIÊN THU

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment