Thứ Hai, 1 tháng 6, 2020

DÁNG THỜI GIAN

Thời gian chẳng thấp, chẳng cao
Chẳng dài – ngắn, chẳng trước – sau, mập – gầy
Chỉ là gom góp phút – giây
Gom đủ từng ngày, nhiều tháng thành năm
Xấu hay đẹp, vẫn thời gian
Bình minh mới thấy, hoàng hôn đã về [1]
Một ngày chật chội âu lo
Chịu đựng kiên trì sẽ có niềm vui [2]
Chẳng hên mà cũng chẳng xui
Thời gian của Chúa, khóc – cười tùy ta
Sống đơn giản, chẳng rườm rà
Lặng thinh cho khỏe, nói chi cũng phiền! [3]

TRẦM THIÊN THU
Chiều 01-06-2020
[1] Hc 18:26 – “Từ sáng sớm tới chiều tà, thời gian thay đổi; trước mặt Đức Chúa, tất cả đều mau qua.”
[2] Hc 1:23 – “Ai kiên trì chịu đựng một thời gian, thì cuối cùng niềm vui sẽ bừng lên cho người ấy.”
[3] Hc 1:24 – “Ai làm thinh không nói một thời gian, thì thiên hạ sẽ mở miệng khen là sáng suốt.”

DIỆT GIẶC DỐT

Vì dốt mà ảo tưởng
Luôn tự nhận mình hay
Cố chấp, không sửa sai
Óc càng ngày càng đặc!

Cứ bảo diệt giặc dốt
Nhưng mình lại hóa ngu
Ếch mà muốn bằng bò [*]
Có lúc bị banh xác!

Ảo tưởng thì “chết” chắc
Chẳng hết dốt, hết ngu
Muốn nên khôn, hết khờ
Hãy phá ngu mình trước!

TRẦM THIÊN THU
[*] Truyện thơ ngụ ngôn của Jean de La Fontain: La Grenouille Qui Veut Se Faire Aussi Grosse Que Le Bœuf.

CÁI NGÔNG

Tiếng Việt còn, nước Việt còn [*]
Nói sao viết vậy, trường tồn bao năm
Nay người ta muốn phá tan
Gọi là cải cách, cách tân nỗi gì?
Muốn cho Quốc ngữ mất đi
Nghĩa là hại nước, lấy gì biện minh?
Sống ngay trên Đất Nước mình
Mà sao bội nghĩa, vong tình Việt Nam?
Xưa Lê Chiêu Thống vô tâm
Nỡ cho rắn ngoại cắn luôn gà nhà
Rành rành còn đó gương xưa
Sao chưa sáng mắt, cố mù đời chăng?
Vẽ vời những chuyện hoang đường
Muốn mình “nổi tiếng”, chơi ngông với đời
Kẻ đề xướng ẩu một thôi
Kẻ hùa theo lại ẩu mười, gớm thay!
Buồn thay ảo tưởng thời nay
Học thật hay giả, ai ai cũng tường
Giả bên ngoài, giả cả trong
Thế nên phải tạo “cái ngông” riêng mình
Bóng nào cũng giống như hình
Bóng mà xấu, hình sao xinh được nào?
Tất nhiên, chẳng lạ gì đâu
Nhân sao vật vậy, chẳng sao giấu mình!

TRẦM THIÊN THU
[*] Nhận định của chí sĩ Phạm Quỳnh (1892-1945), văn sĩ và quan đại thần triều Nguyễn. Ông tiên phong trong việc sử dụng chữ quốc ngữ và tiếng Việt thay cho chữ Nho và Pháp ngữ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment