Xót
Các Hồn Thanh Luyện Chốn Ngục Hình
Theo lẽ thường thì “xa mặt, cách lòng.” Hầu như
các mối quan hệ đều có “điểm chung” như vậy. Chẳng hạn, họ hàng cùng cấp độ,
nhưng với người ở gần thì mức độ tình cảm khác với người ở xa. Tuy nhiên, về phương
diện tâm linh không như vậy, đặc biệt là tâm linh Kitô giáo.
Thật vậy, Tháng Mười Một xác định cái “lý lẽ”
đó: Các thánh và những người đã qua đời là những người ở rất xa, thế mà họ vẫn
rất gần chúng ta – thậm chí còn gần hơn khi họ còn sống trên thế gian này.
Họ ở hai nơi khác nhau nhưng họ đều là các
thánh nhân, chỉ khác tình trạng một chút: ĐÃ sạch và CHƯA sạch, ĐÃ là thánh và
chắc chắn SẼ là thánh. Cầu nguyện với các thánh là điều rõ ràng rồi, nhưng
chúng ta vẫn có thể cầu xin các linh hồn giúp đỡ chúng ta, mặc dù họ không thể
tự giúp chính họ được nữa. Cầu nguyện với các linh hồn hiệu quả lắm – nhất là
trong Mùa Cầu Hồn này.
1. THANH SẠCH
Các thánh trên Thiên Đàng là những người đã
thanh sạch. Chắc chắn như vậy, bởi vì không thanh sạch thì không thể chiêm
ngưỡng Thiên Chúa và không được đến gần Ngài.
Tv 24:3-6 cho biết: “Ai được lên núi Chúa?
Ai được ở trong đền thánh của Người? Đó là kẻ TAY SẠCH LÒNG THANH, chẳng mê
theo ngẫu tượng, không thề gian thề dối. Người ấy sẽ được Chúa ban phúc lành,
được Thiên Chúa cứu độ thưởng công xứng đáng. Đây chính là dòng dõi những kẻ
kiếm tìm Người, tìm thánh nhan Thiên Chúa nhà Gia-cóp.” Người sống thanh
sạch là người được công chính hóa, và còn thêm ích lợi khác: “Kẻ tay sạch
lòng thanh sẽ được thêm sức mạnh.” (G 17:9b)
Nói đến lòng thanh sạch, chúng ta có thể nhớ
ngay tới người trưởng thu thuế là ông Da-kêu mà trình thuật Lc 19:1-10 đề cập.
Ông là một người lạ lùng lắm. Tên Da-kêu là Zacchaeus, Hy ngữ là Ζακχαῖος
hoặc Zakchaios, có nghĩa là TRONG SẠCH và CÔNG CHÍNH. Cái tên rất đặc biệt, rất
ý nghĩa. Nhưng không chỉ là cái tên suông, mà chính ông đã thực hiện ngay lập
tức. Ông nói với Chúa Giêsu: “Thưa Ngài, đây phân nửa tài sản của tôi, tôi
cho người nghèo; và nếu tôi đã chiếm đoạt của ai cái gì, tôi xin đền gấp bốn.”
Câu nói của ông cho thấy rằng ông làm một lúc hai việc: Bác Ái và Đền Tội. Ông
bác ái bằng cách dùng phân nửa tài sản để giúp người nghèo, và đền tội bằng
cách đền gấp bốn những gì ông đã tham lam bằng cách nào đó.
Các thánh cũng đã
một thời là phàm nhân, nghĩa là cũng có thể phạm tội, nhưng các ngài đã mau mắn
sám hối và đền tội. Ngày xưa người ta có cách “đánh tội” khá phổ biến, tức là
lấy dây và tự đánh mình, có khi rỉ máu ra, đã có nhiều vị thánh áp dụng “biện
pháp” này. Chịu đau khổ là cách đền tội ở đời này và hiệu quả, chịu đau khổ như
vậy để mong không phải vào Luyện Hình – tức là “lên thẳng” và vào Thiên Đàng
ngay.
Là phàm nhân đồng
nghĩa với là tội nhân. Là tội nhân nghĩa là “dơ bẩn” lắm. Nếu dơ bẩn thì phải
giặt cho sạch, tốt nhất là “giặt” bằng Bửu Huyết của Đức Giêsu Kitô. Các thánh
là những người “đã giặt sạch và tẩy trắng áo mình trong máu Con Chiên.” (Kh
7:14) Và đó là điều diễm phúc: “Phúc thay những kẻ giặt sạch áo mình, để
được quyền hưởng dùng cây Sự Sống và qua cửa mà vào Thành!” (Kh 22:14)
Đền tội là điều
tự nguyện, nhưng vẫn phải nhờ ơn Chúa giúp sức: “Lạy Chúa Trời, xin tạo cho
con một tấm lòng trong trắng, đổi mới tinh thần cho con nên chung thuỷ.”
(Tv 51:12) Đền tội là hoàn thiện theo ý Chúa, không cần bề ngoài, mà cần tự đáy
lòng: “Lạy Thiên Chúa, tế phẩm dâng Ngài là tâm thần tan nát, một tấm lòng
tan nát giày vò, Ngài sẽ chẳng khinh chê.” (Tv 51:19) Thế là hết bẩn, thế
là được sạch, được sạch thì thoát “ngưỡng” Luyện Hình. Thật tuyệt vời biết bao!
2. THANH LUYỆN
Các linh hồn nơi Luyện Hình là những người
chưa thanh sạch, vì thế mà cần thanh luyện một thời gian để có thể xứng đáng
bước vào Thiên Đàng. Luyện Hình như “phòng chờ” đến lượt nhận phần thưởng đời
đời. Ở “phòng chờ” lâu hay mau tùy mức độ “dơ bẩn” nhiều hay ít. Vào Luyện Hình
là chắc chắn được vào Thiên Đàng.
Luyện Hình còn gọi là Luyện Ngục – nơi thanh tẩy
linh hồn trở nên sạch sẽ, thanh luyện tới mức tinh tuyền. Chính cái tên gọi cho
thấy đó là nơi đau khổ. Nên nhớ rằng hình phạt ở Luyện Hình cũng đau khổ như ở Hỏa
Ngục, không hề “nhẹ nhàng” hơn. Có điều khác nhau là đau khổ ở Luyện Hình có giới
hạn, linh hồn chịu thanh luyện đủ mức thì được lên Thiên Đàng; còn đau khổ ở Hỏa
Ngục vô hạn, “mất trắng” đời đời, phải “khóc lóc và nghiến răng” vĩnh viễn. Lửa
ở hai nơi đó không như lửa ở thế gian; so với lửa ở hai nơi đó thì lửa ở thế
gian chỉ như “gió nhẹ hiu hiu” mà thôi. Thật đáng sợ! Thế nên Thánh Phaolô nhắc
nhở: “Hãy biết RUN SỢ mà GẮNG SỨC lo sao cho mình được cứu độ.” (Pl 2:12)
Gọi là hình phạt nhưng không phải là Thiên
Chúa không nhân từ, mà đó là hồng ân thương xót của Ngài. Chính hình phạt đó là
sự công bằng của Thiên Chúa, bởi vì tại chúng ta chiều chuộng mình, thích dễ dãi,
khoái ung dung, sợ khó, sợ khổ, không chịu “tu thân” ở đời này, thế nên phải chịu
thanh luyện ở Luyện Hình. Phải vào Luyện Hình cũng là diễm phúc rồi. Không phải
vào đó thì quá tuyệt vời rồi. nhưng làm sao có thể “lên thẳng” chứ? Cố gắng
thanh luyện mình ở đời này, tức là sống đền tội ở thế gian. Nhưng “phương pháp”
tự thanh luyện ở đời này là gì? Thánh Phêrô cho biết: “Nhờ VÂNG PHỤC sự
thật, anh em đã THANH LUYỆN tâm hồn để thực thi tình huynh đệ chân thành.”
(1 Pr 1:22a)
Chấp nhận sự hèn yếu của mình cũng là cách tự
thanh luyện – đền tội liên lỉ, đền tội bền bỉ, đền tội không nghỉ. Thánh Phaolô
nói: “Trong một ngôi nhà lớn, không phải chỉ có những đồ vật bằng vàng bằng
bạc, nhưng cũng có những đồ vật bằng gỗ bằng sành; thứ thì dùng vào việc cao
quý, thứ thì dùng vào việc thấp hèn. Vậy ai THANH TẨY mình cho sạch những điều
xấu nói trên, người đó sẽ là một đồ vật dùng vào việc cao quý, một đồ vật được
thánh hiến, có ích cho chủ, sẵn sàng làm mọi việc lành.” (2 Tm 2:20-21)
Không phải vào Luyện Hình có thể là phúc hoặc
khốn. Có thể “vào thẳng” nơi nào đó: Không phải vào Luyện Hình là PHÚC nếu vào
thẳng Thiên Đàng, không phải vào Luyện Hình là KHỐN nếu vào thẳng Hỏa Ngục. Những
kẻ khốn là ai? Thánh Phaolô nói: “Anh em phải biết rõ điều này: KHÔNG một kẻ
gian dâm, ô uế hay tham lam nào – mà tham lam cũng là thờ ngẫu tượng – được
thừa hưởng cơ nghiệp trong Nước của Đức Kitô và của Thiên Chúa. Đừng để ai lấy
lời hão huyền mà lừa dối anh em, chính vì những điều đó mà cơn thịnh nộ của
Thiên Chúa giáng xuống những kẻ KHÔNG VÂNG PHỤC.” (Ep 5:5-6)
Thánh Antôn Padua, tiến sĩ Phúc Âm, có lời khuyên
cấp bách: “Ngay hôm nay, anh em hãy làm một việc tốt cho người mà anh em
không ưa.” Đó là thiện cử rất phù hợp với khuyến cáo của Chúa Giêsu Kitô: “Hãy
yêu kẻ thù cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em, và làm ơn cho kẻ ghét anh
em.” (Mt 5:44; Lc 6:27) Đó không chỉ là sống yêu thương, thi hành luật bác ái,
mà còn là cách tự thanh luyện ở đời này để hy vọng không phải vào Luyện Hình –
dù chỉ một thoáng.
Chúa Giêsu yêu thương mọi người, muốn ai cũng
được ở với Ngài đời đời kiếp kiếp. Thật vậy, chính Ngài đã cầu xin với Thánh Phụ:
“Lạy Cha, con muốn rằng con ở đâu, thì những người Cha đã ban cho con cũng ở
đó với con, để họ chiêm ngưỡng vinh quang của con, vinh quang mà Cha đã ban cho
con, vì Cha đã yêu thương con trước khi thế gian được tạo thành.” (Ga 17:24)
Tháng Mười Một – Tháng Cầu Hồn, và các ngày
Thứ Hai trong tuần, là cơ hội tốt để chúng ta nhớ đến những người đã khuất bóng
trần gian. Cầu nguyện cho họ cũng là cầu nguyện cho chính mình. Khi hiện ra tại
Fátima năm 1917, Đức Mẹ dạy cầu nguyện cho các linh hồn: “Lạy Chúa Giêsu,
xin tha tội chúng con, xin cứu chúng con khỏi sa hoả ngục, xin đem các linh hồn
lên thiên đàng, nhất là những linh hồn cần đến lòng Chúa thương xót hơn.” (Lời
Nguyện Mân Côi sau mỗi chục Kinh Kính Mừng) Không có linh hồn nào mồ côi đâu!
Lạy Thiên Chúa công bình như giàu lòng thương
xót, con đã phạm bao nhiêu tội lỗi, bao nhiêu lần con đã phản nghịch, đã đắc
tội với Ngài, xin cho con được biết. (G 13:23) Xin thêm các nhân đức đối thần và
đối nhân để con có thể tôn vinh Ngài trong cuộc sống đời thường, mặc dù con hèn
hạ với thân tro kiếp bụi. Con cầu xin nhân danh Thánh Tử Giêsu, Đấng Cứu Độ duy
nhất của nhân loại. Amen.
TRẦM THIÊN THU
Mùa Cầu Hồn – 2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment