Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2015

SOS

Lạy Thiên Chúa, con vô duyên đủ thứ
Dọc đường đời chẳng gặp được điều may
Tháng năm trôi chồng chất nỗi đọa đày
Có những khi hầu như muốn ngã quỵ

Con vẫn cố ngước nhìn lên Thánh Giá
Nhưng đức tin còn mềm yếu, Chúa ơi!
Bao nghĩ suy khiến thân xác rã rời
Khi ước mơ cứ theo nhau vụn vỡ!

Những bước chân đau rát vì sỏi đá
Bình minh lên rồi đêm xuống âm thầm
Từng ngày qua là từng khoảng lặng câm
Chợt đêm nay con nghĩ về Thánh Gióp

Là phàm nhân, là hạt bụi nhỏ nhất
Con không thể bằng Thánh Gióp, Chúa ơi!
Nên đôi khi lòng con buồn tả tơi
Như con giun giãy giụa trên cát nón

Đời như tĩnh mà lòng con vẫn động
Ngồi trầm tư, mắt nhìn hướng xa xôi
Chợt nhớ lại ngày đó Chúa về trời
Con cố gắng đứng dậy và hy vọng

Lạy Giê-su, con vô cùng hèn mọn
Xin kéo lên kẻo đời con đắm chìm
Vì biển đời sóng gió vẫn triền miên
Đừng bỏ con giữa dòng đời khốn khó!

Đừng bao giờ để con xa cách Chúa
Dù chỉ là trong thoáng chốc mà thôi
Xin thương ban Thần Khí của Chúa Trời
Thần Khí của Công Bình và Sự Thật

TRẦM THIÊN THU

LẠ LÙNG

[Niệm ý Mt 8:23-27; Mc 4:35-41; Lc 8:22-25]


Nơi khoang thuyền, Chúa ngủ say

Mệt nhoài rong ruổi một ngày khắp nơi

Nói khô miệng biết bao lời

Chân cũng rã rời, bụng lại đói meo

Chỉ tranh thủ chợp mắt mau

Mà phàm nhân vẫn xôn xao quấy rầy:

“Thầy ơi, xin thức dậy ngay

Thuyền nan sóng vỗ bên này, bên kia

Thế này chết chắc thôi mà

Thầy ơi, mau dậy cứu nguy mọi người!”

Sóng xô dữ, Chúa vẫn cười:

“Cớ sao lòng dạ các người kém tin?”

Ngài truyền cho gió phải im

Và rồi sóng biển lặng yên như tờ

Nhìn nhau ai cũng ngẩn ngơ

Ôi chao, quyền phép diệu kỳ vậy sao?

Xin thương, lạy Đấng tối cao!

Đời con lắm lúc lao đao khốn cùng

Tưởng rằng đời thế là xong

Không còn xoay xở, hết phương cách rồi

Trời âm u bỗng sáng tươi

Đường cùng lại hóa đường dài thênh thang

Biển đời bỗng lặng như không

Thì ra Thiên Chúa quan phòng trước, sau

Thuyền đời con hết nghiêng chao

Bởi Ngài vẫn mãi thương yêu an bài

Xin thương tha thứ con đây

Bởi lòng tin đã lung lay, nghi ngờ

Tạ ơn Ngài dạy con lo

Dạy đừng mê muội, dại khờ, kém tin!


TRẦM THIÊN THU

SOS, THẦY ƠI!

[Niệm ý Mt 8:23-27 ≈ Mc 4:35-41; Lc 8:22-25]


Thầy ơi, thức dậy mau đi

Biển đời sóng vỗ tư bề, Thầy ơi!

Lênh đênh ở giữa biển khơi

Thuyền nan như chiếc lá rơi bềnh bồng

Đức Tin con kém vô cùng

Không Thầy, chắc chắn đi đoong con liền

Có Thầy, dẫu sóng miên man

Nhưng thuyền vẫn lướt bình an dòng đời

Xin Thầy tha thứ, Thầy ơi!

Vì con yếu đuối nên hoài nghi luôn

Xin Thầy ngăn bớt sóng cồn

Để cho con bớt hoảng hồn, Thầy ơi!


TRẦM THIÊN THU

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment