[Niệm ý Lc 7:31-35 ≈ Mt 11:16-19]
Có trái tim nhưng người ta vô cảm
Sống dửng dưng, mặc ai vui hay buồn
Mặc cho người chịu tai ương, tai họa
Chẳng quan tâm vì mình vẫn bình an
Đám tang buồn, tiếng sáo buồn não nuột
Mà thiên hạ vẫn khúc khích khôi hài
Đám cưới vui, tưng bừng xập xình nhạc
Mà thiên hạ chẳng hòa nhịp mừng vui
Trong lúc ông Gio-an Tẩy Giả đến
Không ăn bánh, không đụng chất có men
Thì người ta bảo ông bị quỷ ám
Con Người đến, ăn uống, bị chê liền
Lòng người đời không thể dò thấu được
Bầu chê tròn, mà ống lại chê dài
Khóc hay cười cũng bị chê, bị trách
Chê ít nói hoặc là chê nói hoài
Sống dửng dưng, mặc ai vui hay buồn
Mặc cho người chịu tai ương, tai họa
Chẳng quan tâm vì mình vẫn bình an
Mà thiên hạ vẫn khúc khích khôi hài
Đám cưới vui, tưng bừng xập xình nhạc
Mà thiên hạ chẳng hòa nhịp mừng vui
Không ăn bánh, không đụng chất có men
Thì người ta bảo ông bị quỷ ám
Con Người đến, ăn uống, bị chê liền
Bầu chê tròn, mà ống lại chê dài
Khóc hay cười cũng bị chê, bị trách
Chê ít nói hoặc là chê nói hoài
TRẦM THIÊN THU
✽ Lươn Lẹo – https://tramthienthu.blogspot.com/2017/09/luon-leo.html
LƯỠI LƯƠN LẸO[Niệm khúc Lc 7:31-35 ≈ Mt 11:16-19]
Thời của Chúa Giê-su
Được ví như lũ trẻ
Ngồi đầu đường xó chợ
Nhìn theo khách vãng lai
Rồi hỏi bất kỳ ai
Rằng sáo thổi như thế
Mà sao không nhảy múa
Theo điệu nhạc vui mừng?
Nghe hát bài đám tang
Giai điệu thật não nuột
Cớ sao lại không khóc
Mà vẫn cứ thản nhiên?
Người ta bảo là điên
Khi Gio-an Tẩy Giả
Không ăn uống chi cả
Chắc bị quỷ ám rồi!
Còn đối với Con Người
Vẫn bình thường ăn uống
Lại nói nhậu cho sướng
Thân với lũ tội nhân
Ôi, miệng ác lời gian
Mưu mô và lươn lẹo
Ngọt, dai như kẹo kéo
Đỉa đói còn thua xa!
Ôi, thế hệ gian tà
Dạ khôn nơi tang tóc
Lòng dại vui khoác lác
Chẳng phân biệt thiệt – hơn [*]
Người xưa sống bất cần
Người nay sống vô cảm
Đó là họa, là nạn
Nhân loại vẫn cứng lòng!
Được ví như lũ trẻ
Ngồi đầu đường xó chợ
Nhìn theo khách vãng lai
Rồi hỏi bất kỳ ai
Rằng sáo thổi như thế
Mà sao không nhảy múa
Theo điệu nhạc vui mừng?
Nghe hát bài đám tang
Giai điệu thật não nuột
Cớ sao lại không khóc
Mà vẫn cứ thản nhiên?
Người ta bảo là điên
Khi Gio-an Tẩy Giả
Không ăn uống chi cả
Chắc bị quỷ ám rồi!
Còn đối với Con Người
Vẫn bình thường ăn uống
Lại nói nhậu cho sướng
Thân với lũ tội nhân
Ôi, miệng ác lời gian
Mưu mô và lươn lẹo
Ngọt, dai như kẹo kéo
Đỉa đói còn thua xa!
Ôi, thế hệ gian tà
Dạ khôn nơi tang tóc
Lòng dại vui khoác lác
Chẳng phân biệt thiệt – hơn [*]
Người xưa sống bất cần
Người nay sống vô cảm
Đó là họa, là nạn
Nhân loại vẫn cứng lòng!
TRẦM THIÊN THU
[*] Gv 7:4-5 – “Dạ người khôn ở nơi tang tóc, lòng kẻ dại ở chốn vui chơi. Nghe người khôn trách móc thì tốt hơn nghe kẻ dại ca khen.”
CỨNG LÒNG
[Niệm ý Lc 7:31-35 ≈ Mt 11:16-19]
[Niệm ý Lc 7:31-35 ≈ Mt 11:16-19]
Cái gì xơ cứng cũng phiền
Tim, gan, phèo, phổi,… như phần thừa thôi
Xác thân mỏi cũng khổ rồi
Huống chi tê liệt thì đời còn chi
Lòng xơ cứng thật là nguy
Vô tình, vô cảm, chẳng gì buồn – vui
Tim, gan, phèo, phổi,… như phần thừa thôi
Xác thân mỏi cũng khổ rồi
Huống chi tê liệt thì đời còn chi
Lòng xơ cứng thật là nguy
Vô tình, vô cảm, chẳng gì buồn – vui
Thấy người sầu khổ, ngậm ngùi
Tránh xa vì sợ lây xui, nhiễm buồn
Tránh xa vì sợ lây xui, nhiễm buồn
Nghe thương ca chẳng ăn năn
Không thèm sám hối, mặt còn trơ trơ
Nghe hoan ca vẫn làm ngơ
Bất cần, hợm hĩnh, lòng xơ cứng rồi
Trong khi tai họa khắp nơi
Người khổ lắm rồi, mình vẫn mưu mô
Vẫn toan tính chuyện lọc lừa
Mặc ai khốn khổ, chỉ lo cho mình
Vô tâm, vô cảm, vô tình
Sống thừa xã hội, đáng khinh thôi mà
Gian trần chờ Chúa Giê-su
Chữa lành thế giới, thứ tha tội đời
Không thèm sám hối, mặt còn trơ trơ
Nghe hoan ca vẫn làm ngơ
Bất cần, hợm hĩnh, lòng xơ cứng rồi
Trong khi tai họa khắp nơi
Người khổ lắm rồi, mình vẫn mưu mô
Vẫn toan tính chuyện lọc lừa
Mặc ai khốn khổ, chỉ lo cho mình
Vô tâm, vô cảm, vô tình
Sống thừa xã hội, đáng khinh thôi mà
Gian trần chờ Chúa Giê-su
Chữa lành thế giới, thứ tha tội đời
Đúng là cái lưỡi không xương
Lắt léo nhiều đường, lắm chuyện chê bôi
Không cười khi thấy người vui
Thấy người khóc lại bảo xui, không buồn
Người ta ăn lại bảo tham
Không ăn thì bảo ám phần quỷ ma
Không xương nên lưỡi lọc lừa
Kiểu nào cũng chẳng thể vừa lòng ai
Bầu thì tròn, ống thì dài [*]
Cái kia không thích, cái này chẳng ưa
Đừng lo kẻ trách, người chê
Cứ sống thật thà, cứ sống thẳng ngay
Chính tôi là chính tôi đây
Chính bản thế này chứ chẳng khác đâu
Xin Ngài canh giữ sớm chiều
Miệng và lưỡi chớ lắm điều khen chê
Lắt léo nhiều đường, lắm chuyện chê bôi
Không cười khi thấy người vui
Thấy người khóc lại bảo xui, không buồn
Người ta ăn lại bảo tham
Không ăn thì bảo ám phần quỷ ma
Không xương nên lưỡi lọc lừa
Kiểu nào cũng chẳng thể vừa lòng ai
Bầu thì tròn, ống thì dài [*]
Cái kia không thích, cái này chẳng ưa
Đừng lo kẻ trách, người chê
Cứ sống thật thà, cứ sống thẳng ngay
Chính tôi là chính tôi đây
Chính bản thế này chứ chẳng khác đâu
Xin Ngài canh giữ sớm chiều
Miệng và lưỡi chớ lắm điều khen chê
TRẦM THIÊN THU
[*] “Ở bầu thì tròn, ở ống thì dài.” (tục ngữ Việt Nam)
THẾ HỆ GIAN ÁC[Niệm ý Lc 7:31-35 ≈ Mt 11:16-19]
Thế hệ này giống như lũ trẻ nhỏ
Ngồi ngoài chợ gọi nhau mà nói rằng:
“Mọi người không khóc lóc hoặc vui mừng
Khi tất cả tụi cháu cùng thổi sáo”
Gio-an đến, không ăn uống, họ bảo:
Ông là người bị ám quỷ ám ma
Con Người đến, ăn uống như người ta
Thì họ lại viện mọi cớ chê trách
Vì ích kỷ mà mưu mô gian ác
Sống vô cảm, sống lạnh nhạt, dửng dưng
Và vì thế chẳng chút chạnh lòng thương
Coi con người chẳng khác gì dụng cụ
Đức Khôn Ngoan đã được ban tất cả
Cho con cái đủ lý để biện minh
Chúa là Đấng công lý và công bình
Ngài sẽ chẳng làm ngơ kẻ gian ác
Ngồi ngoài chợ gọi nhau mà nói rằng:
“Mọi người không khóc lóc hoặc vui mừng
Khi tất cả tụi cháu cùng thổi sáo”
Gio-an đến, không ăn uống, họ bảo:
Ông là người bị ám quỷ ám ma
Con Người đến, ăn uống như người ta
Thì họ lại viện mọi cớ chê trách
Vì ích kỷ mà mưu mô gian ác
Sống vô cảm, sống lạnh nhạt, dửng dưng
Và vì thế chẳng chút chạnh lòng thương
Coi con người chẳng khác gì dụng cụ
Đức Khôn Ngoan đã được ban tất cả
Cho con cái đủ lý để biện minh
Chúa là Đấng công lý và công bình
Ngài sẽ chẳng làm ngơ kẻ gian ác
TRẦM THIÊN THU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment