Vẫn nắng vàng mà nay thấy nhạt nhòa
Buồn lòng người, cảnh vật không vui vẻ
Đường chẳng xa mà nay thấy lê thê
Bước nặng nề trên đường về Em-mau
Bỗng dưng có người khách lạ đặc biệt
Đi cùng họ, hỏi cho rõ đuôi đầu
Một nạn nhân là Giê-su Ki-tô
Bị ghen ghét và bị người ta giết
Ngài đã được mai táng ở trong mồ
Không ai biết thi thể Ngài ở đâu
Có người bảo Ngài đã sống lại thật
Còn chúng tôi chẳng biết làm thế nào
Trong Sách Thánh mọi chuyện ghi rành rành
Phải ứng nghiệm từng lời, từng chi tiết
Phải đau khổ rồi mới được quang vinh
Trong khi ăn Ngài bẻ bánh, tạ ơn
Họ giật mình và nhận ra là Chúa
Thế nhưng Ngài lại biến đi mất liền
Gặp gỡ Ngài mà chẳng nhận ra Ngài
Bởi chúng con còn mê muội, tăm tối
Cầu xin Chúa thương xót và sáng soi
TRẦM THIÊN THU
✽ Bài Học Emmau – https://tramthienthu.blogspot.com/2023/04/bai-hoc-emmau.html
✽ Cleophas Là Ai? – https://tramthienthu.blogspot.com/2017/04/thanh-cleophas-la-ai.html
✽ Chuyện Đường Emmau – https://tramthienthu.blogspot.com/2024/04/chuyen-uong-emmau.html
[Niệm ý Lc 24:13-35 ≈ Mc 16:12-13]
Có hai môn đệ bước đi nặng sầu
Con đường thăm thẳm lo âu
Ngổn ngang trăm mối, nát nhàu tâm can
Hoàng hôn buông xuống, tối dần
Hai ông sợ bởi xa xăm đường dài
Chợt người khách lạ hỏi ngay:
“Chuyện gì có thể cho tôi cùng bàn?”
Hai ông quá đỗi ngạc nhiên:
“Chắc ông là khách lạ thăm vùng này
Nên ông không biết không hay
Chuyện ở vùng này đã mấy ngày qua
Một người tên gọi Giê-su
Bị người ta giết rất là thảm thương”
Chúa liền nói với họ rằng:
“Các anh như vậy là không hiểu gì!
Chậm tin lời các tiên tri
Đấng Ki-tô phải ê chề khổ đau
Chịu nhiều nhục nhã, gian lao
Rồi sau đó mới được vào vinh quang”
Ba người đi tới gần làng
Hai ông nài ép khách cùng dừng chân
Khi Ngài cầm bánh tạ ơn
Hai ông tá hỏa, bội phần ngạc nhiên
Nhưng rồi Chúa biến mất liền
Hai ông trở lại Gia-liêm tức thì…
Cuộc đời cũng có lắm khi
Con không thấy được Chúa từ xung quanh
Trong luồng gió mát, trăng thanh
Khi mưa, nắng; giữa khúc quanh đời người
Trong nước mắt, giữa tiếng cười
Khi suy nghĩ, lúc bồi hồi sớm khuya
Trong câu hát, giữa lời thơ
Thành công, thất bại, hoặc là tang thương
Dẫu đời tám hướng, mười phương
Vẫn luôn có Chúa yêu thương đồng hành
Mà chẳng biết về đâu
Hy vọng không còn nữa
Đành về quê cắm câu
Chẳng xa mà thấy lâu
Bởi nặng lòng suy nghĩ
Không biết mai thế nào
Cỏ cây vẫn lao xao
Gió vẫn lay cành lá
Mà lòng cứ nặng sầu
Gặp lại Thầy dấu yêu
Bất ngờ mà kỳ diệu
Niềm vui lại dâng trào
Bình thường mà nhiệm mầu
Gặp người quen mà lạ
Lạ mà nhận ra nhau
Nhạc trầm bỗng trổi cao
Cung phục sinh réo rắt
Giai điệu thật ngọt ngào
TRẦM THIÊN THU
https://tramthienthu.blogspot.com/2020/04/tai-sao-quan-tam-chua-giesu-phuc-sinh.html
✽ Sống Niềm Vui PS – https://tramthienthu.blogspot.com/2022/04/song-niem-vui-phuc-sinh.html
[Niệm khúc Lc 24:13-35]
Hai người nặng bước và xao xuyến lòng
Thế là mọi thứ đã xong
Chẳng còn hy vọng mà mong ước gì
Mặt trời lặn cuối trời xa
Khuất cả tiền đồ, thôi nghĩ viển vông
Em-mau thăm thẳm con đường
Bàn đi tính lại, cõi lòng rối thêm
Gặp người khách lạ, chẳng quen
Đôi câu chuyện vãn cho quên nỗi buồn
Tối rồi thì đến giờ ăn
Người lạ chia phần bánh mới bẻ ra
Ôi chao, là Chúa đây mà!
Mắt quáng mắt mờ nên chẳng thấy quen
Chúa không xa, Chúa ở gần
Hiện thân ở chính tha nhân bên mình
Vậy mà mặc kệ, coi khinh
Bóng xa tìm bắt, bỏ tình gần đây!
Xin thương mở mắt con ngay
Để nhận biết Ngài nơi mỗi tha nhân
Dù cho người lạ hay quen
Vẫn khuôn mặt Chúa dịu hiền phục sinh
Còn đâu hy vọng huy hoàng
Về quê mà cắm câu thường vậy thôi
Giờ đây Thầy đã chết rồi
Người ta truy nã thì toi đời mình
Có người “khách lạ” bước nhanh
Hỏi xem cho rõ sự tình ra sao
Ba người trò chuyện trước sau
Chuyện Giê-su chịu chết treo Thập hình
Chiều dần chạm tối thình lình
Mời “khách” cùng mình ở lại đêm nay
Cũng cầm chiếc bánh trên tay
“Khách” làm như Chúa làm ngày Thứ Năm
Hai ông mắt trợn mắt tròn
Thầy đây mà lại chẳng nhìn nhận ra
Bỗng dưng chẳng thấy Chúa mô
Gãi đầu, bóp trán, hai trò nhìn nhau
Vội vàng ai cũng bước mau
Phải tìm các bạn, ở đâu cũng tìm
Trách mình đầu óc tối tăm
Gặp Thầy mà lại cứ lầm người ta
Lạy Giê-su, Đấng Phục Sinh
Xin thương mở mắt đức tin sáng ngời
Cho con nhận biết mọi người
Chính là Chúa đó chứ ai đâu nào
Để con sống trọn thương yêu
Sẻ chia như tấm bánh trao cho người
Khát mong về tới Quê Trời
Cùng đích cuộc đời sau chuyến trần gian
TRẦM THIÊN THU
Vì đã hết ngày, đêm tối dần buông
Họ mời tha thiết, thật lòng
Họ buồn nên Chúa thấy thương vô cùng
Chúa cùng họ bước vào trong
Mọi người hớn hở, vui mừng lắm thôi
Đi xa, bụng cũng đói rồi
Thế là bữa tối mọi người cùng ăn
Bất ngờ ai cũng ngạc nhiên
Khi Ngài bẻ bánh, tạ ơn Chúa Trời
Thế thì đúng Chúa thật rồi
Nhưng Ngài biến mất, hai người nhìn nhau
Vội vàng họ đứng lên mau
Trời khuya cũng phải cùng nhau lên đường
Đi Gia-liêm báo tin mừng
Rằng họ rõ ràng gặp Chúa phục sinh
TRẦM THIÊN THU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment