Ngài cho biết có người sẽ nộp Ngài
Các môn đệ không biết nói về ai
Có lẽ nào lại có chuyện như thế?
Phê-rô nháy Gio-an hỏi Chúa
Để biết rõ Thầy muốn nói về ai
Chúa trả lời: “Thầy đưa bánh cho ai
Vừa nói xong Chúa làm y như vậy
Chấm miếng bánh rồi trao cho Giu-đa
Ăn bánh rồi, Sa-tan nhập vào y
Y đứng dậy, ra đi giữa đêm tối
Khi Giu-đa đi rồi, Chúa nói:
“Và giờ đây, Con Người được tôn vinh
Thiên Chúa được tôn vinh nơi Con mình
Và Thiên Chúa sắp tôn vinh Thánh Tử”
“Hỡi anh em, những người con bé nhỏ
Thầy còn ở với anh em ít lâu
Nơi Thầy đi, không ai đến được đâu
Thầy đi rồi, anh em sẽ tìm kiếm”
Ông Si-môn Phê-rô nói rất mạnh
Rằng dù chết ông cũng sẽ đi theo
Nhưng Chúa bảo ông rằng chẳng vậy đâu
Ông chối Ngài ba lần khi gà gáy
Lạy Thiên Chúa, chúng con như vậy đấy
Thấy người khác buồn rầu mà làm ngơ
Nói rất hay mà làm chẳng ra gì
Hứa đủ điều mà chẳng bao giờ nhớ
Ngài nói rằng có người sẽ nộp Ngài
Các môn đệ không biết Thầy nói ai
Sao trong nhóm lại có người như thế?
Ông Gio-an hỏi Thầy về người đó
Ngài nói rằng Ngài đưa bánh cho ai
Thì chính là kẻ sắp sửa nộp Ngài
Đó là Giu-đa Ít-ca-ri-ốt
Ăn miếng bánh, y bị Sa-tan nhập
Chúa Giê-su bảo y: “Anh làm gì
Ai cũng tưởng Ngài bảo mua đồ lễ
Ông Giu-đa đi ra ngay sau đó
Trời đã tối, ngoài kia cũng vắng hoe
Nhưng là lúc thời điểm đã đến giờ
Lúc Con Người được cao tôn, vinh hiển
Chúa Giê-su trút tâm sự nhiều lắm
Vì Thầy trò gần nhau ít nữa thôi
Ngài căn dặn cặn kẽ, rất rạch ròi
Ngài truyền ban cho họ điều răn mới
Điều răn mới là yêu thương tuyệt đối
Phải thương nhau như Ngài đã yêu thương
Đó cũng là dấu nhận biết rõ ràng
Yêu mọi người, không phân biệt ai cả
Chúa Giê-su nói trước điều rất lạ
Khi Phê-rô nói thí mạng vì Ngài
Ngài nói rằng ông sẽ chối Ngài ngay
Khi gà chưa gáy ba lần đêm đó
Xin xót thương, tha thứ, lạy Thiên Chúa!
Vì chúng con vừa bán vừa chối Ngài
Xin ban ơn hoán cải và sửa sai
Biết khiêm nhường, ý thức mình tội lỗi
Bởi vì có một người sẽ nộp Ngài
Các môn đệ không biết nói về ai
Lo và sợ nên ai cũng muốn biết
Ông Gio-an thấy Phê-rô nháy mắt
Ông hiểu ý và liền hỏi nhỏ Thầy:
“Thầy ơi Thầy, người Thầy nói là ai?
Xin Thầy nói cho chúng con biết với”
Chúa Giê-su nhìn mọi người và nói:
“Miếng bánh này Thầy chấm đưa cho ai
Chính là kẻ sắp nộp Thầy đấy thôi”
Ngài trao cho Giu-đa bánh vừa chấm
Ông Giu-đa vừa ăn xong miếng bánh
Thì Sa-tan liền nhập vào lòng y
Chúa bảo y: “Làm gì thì làm đi!”
Nghe nói vậy, không ai hiểu chi cả
Ai cũng tưởng Giu-đa là thủ quỹ
Nên Chúa bảo mua những món cần dùng
Vì Vượt Qua là lễ trọng vô cùng
Hoặc bảo y giúp những người nghèo khó
Nhưng vấn đề đâu có phải như thế
Ăn bánh rồi, Giu-đa liền đi ra
Trời lúc đó đã tối đen, mịt mù
Ý Giu-đa cũng tối tăm như vậy
Đã đến giờ của Con Người rồi đấy
Giờ đã điểm, Con Người được tôn vinh
Chính Chúa Cha cũng sắp được vinh danh
Đường Thập Giá là đường vinh quang thật
Chúa Giê-su xao xuyến giờ ly biệt
Vì thời gian chỉ còn ít nữa thôi
Phải đau buồn mới có lúc mừng vui
Phải chia ly mới có ngày đoàn tụ
Tuyên bố rằng có người sẽ nộp Ngài
Các môn đệ nhìn nhau, không biết ai
Có lẽ nào cớ sự lại như thế?
Có một người được Ngài luôn yêu quý
Ông tựa đầu vào lòng Đức Giê-su
Ông xin Ngài cho biết kẻ mưu mô
Lễ Vượt Qua mà sao lại buồn vậy?
Chúa nói rằng đích thực là kẻ ấy
Khi tay Ngài chấm bánh đưa cho ai
Kìa, Giu-đa đưa tay cầm bánh ngay
Ăn bánh xong, Sa-tan nhập vào hắn
Đã đến giờ Con Người được vinh hiển
Và Thiên Chúa cũng vinh hiển nơi Người
Ngài ở đây chỉ ít lâu nữa thôi
Ngài đến nơi mà không ai đến được
Ông Si-môn Phê-rô rất kinh ngạc:
“Ôi, thưa Thầy, Thầy sắp sửa đi đâu?”
“Nơi Thầy đi, giờ anh không thể theo
Nhưng sau này anh có thể theo được!”
Ông nói mạnh: “Mặc dù có phải chết
Chúa liền nói: “Anh chết vì Thầy ư?
Sự thật luôn phũ phàng như thế đấy
Lời nói trước đâu dễ gì bước qua
Ai cũng quên mặc dù đã hứa thề
Lạy Thiên Chúa, xin xót thương, tha thứ!
Về kẻ sắp nộp Ngài
Một người thân làm sai
Mà không chịu hối hận
Trên hành trình khổ nạn
Chúa như một tội nhân
Bước lầm lũi cô đơn
Nơi pháp trường tiến đến
Chúa yêu thương tự hiến
Sống trọn đức vâng lời
Để cứu độ loài người
Thoát khỏi ách ma quỷ
Cúi xin Ngài giúp đỡ
Để chúng con thủy chung
Không bội nghĩa bất trung
Không cả tin, nhẹ dạ
TRẦM THIÊN THU
Mt 26:69-75 ≈ Lc 22:54-62; Mc 14:53-54, 66-72; Ga 18:15-18, 25-27
Lúc đó ông Phêrô đang ngồi ngoài sân. Một người đầy tớ gái đến bên ông và nói: “Cả bác nữa, bác cũng đã ở với ông Giêsu, người Galilê đó chứ gì?” Ông liền chối trước mặt mọi người mà nói: “Tôi không biết cô nói gì!”
Ông đi ra đến cổng, một người tớ gái khác thấy ông, liền nói với những người ở đó: “Bác này cũng đã ở với ông Giêsu người Nadarét đấy.” Nhưng ông Phêrô lại thề mà chối: “Tôi không biết người ấy.”
Một lát sau, những người đứng đó xích lại gần ông Phêrô mà nói: “Đúng là bác cũng thuộc bọn họ. Cứ nghe giọng nói của bác là biết ngay.” Bấy giờ ông Phêrô liền thề độc mà quả quyết rằng: “Tôi thề là không biết người ấy.” Ngay lúc đó, có tiếng gà gáy.
Ông Phêrô sực nhớ lời Đức Giêsu đã nói: “Gà chưa kịp gáy thì anh đã chối Thầy ba lần.” Ông ra ngoài, khóc lóc thảm thiết.
Năm nay Lễ Truyền Tin dời sang ngày 8-4 vì “kẹt” Tuần Thánh & Tuần Bát Nhật PS
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment