[Niệm
ý Mt 23:1-12 & Is 1:10, 16-20]
Kinh sư và Biệt Phái
Chuyên gia lẻo mép thôi
Luật rạch ròi họ nói
Chất gánh nặng cho người
Những hộp kinh thật lớn
Những tua áo thật dài
Nhìn họ mà thấy ớn
Chỉ múa lưỡi khua môi
Ngông nghênh và ngang ngược
Thích được người ta chào
Ỷ quyền và cậy chức
Khiến người khác khổ đau
Ngày xưa Biệt Phái chảnh
Ngày nay chẳng khác chi
Mang danh người phục vụ
Mà chẳng phục vụ gì
Không xương là cái lưỡi
Uốn éo đủ mọi chiều
Môi cong mà tròn miệng
Lý luận đủ mọi điều
Hãy RỬA và TẨY sạch
Hết những gì nhuốc nhơ
Hãy VỨT BỎ tội ác
Khỏi chướng mắt Chúa Cha
ĐỪNG LÀM điều ác nữa
Điều thiện HÃY TẬP LÀM
Thương cô nhi, quả phụ
TÌM KIẾM lẽ công bằng
Chuyên gia lẻo mép thôi
Luật rạch ròi họ nói
Chất gánh nặng cho người
Những tua áo thật dài
Nhìn họ mà thấy ớn
Chỉ múa lưỡi khua môi
Thích được người ta chào
Ỷ quyền và cậy chức
Khiến người khác khổ đau
Ngày nay chẳng khác chi
Mang danh người phục vụ
Mà chẳng phục vụ gì
Uốn éo đủ mọi chiều
Môi cong mà tròn miệng
Lý luận đủ mọi điều
Hết những gì nhuốc nhơ
Hãy VỨT BỎ tội ác
Khỏi chướng mắt Chúa Cha
Điều thiện HÃY TẬP LÀM
Thương cô nhi, quả phụ
TÌM KIẾM lẽ công bằng
Lời hay thì phải lắng nghe
Dù cho ai nói vẫn là lời hay
Lời hay thì đúng, không sai
Thì mình cố gắng làm ngay, làm liền
Kinh sư, biệt phái huyên thuyên
Lời hay, ý tốt, họ luôn dạy đời
Thế nhưng chỉ nói miệng thôi
Rồi bắt mọi người giữ luật phải nghiêm
Giữ đêm ngày, cấm được quên
Hàng trăm thứ luật gây phiền biết bao!
Ngón tay họ chẳng đụng vào
Bắt người làm việc, bắt chào ráp-bi
Ăn trên ngồi trước người ta
Còn mình chảnh chọe lại khoe đủ điều
Chức to, quyền lớn, đứng đầu
Hại dân, hại nước, chứ nào ích chi
Làm đầu mà chẳng ra gì
Mang danh lãnh đạo chỉ lừa bịp thôi
Khó khăn đùn đẩy cho người
Lợi vơ lấy, chẳng cho ai chút nào
Ung dung nhàn hạ sớm chiều
Gian nan, vất vả, khổ đau mặc người!
Mọi điều đều bởi Chúa Trời
Khiêm nhường phục vụ thì Ngài xót thương
Kiêu căng dở dở ương ương
Khi Ngài hạ bệ thì đừng than van!
Dù cho ai nói vẫn là lời hay
Lời hay thì đúng, không sai
Thì mình cố gắng làm ngay, làm liền
Kinh sư, biệt phái huyên thuyên
Lời hay, ý tốt, họ luôn dạy đời
Thế nhưng chỉ nói miệng thôi
Rồi bắt mọi người giữ luật phải nghiêm
Giữ đêm ngày, cấm được quên
Hàng trăm thứ luật gây phiền biết bao!
Ngón tay họ chẳng đụng vào
Bắt người làm việc, bắt chào ráp-bi
Ăn trên ngồi trước người ta
Còn mình chảnh chọe lại khoe đủ điều
Chức to, quyền lớn, đứng đầu
Hại dân, hại nước, chứ nào ích chi
Làm đầu mà chẳng ra gì
Mang danh lãnh đạo chỉ lừa bịp thôi
Khó khăn đùn đẩy cho người
Lợi vơ lấy, chẳng cho ai chút nào
Ung dung nhàn hạ sớm chiều
Gian nan, vất vả, khổ đau mặc người!
Mọi điều đều bởi Chúa Trời
Khiêm nhường phục vụ thì Ngài xót thương
Kiêu căng dở dở ương ương
Khi Ngài hạ bệ thì đừng than van!
Nói thì ai nói cũng hay
Làm thì chẳng muốn động tay việc gì
Đó là cái kiểu ù lì
Chỉ tay ra lệnh người ta phải làm
Cướp công thiên hạ vì tham
Thích khoe mẽ, muốn ngồi trên hơn người
Muốn oai mà lại biếng lười
Thấy ai biếu xén thì tươi cười liền
Phong bì nào nặng thì hơn
Buôn thần bán thánh chẳng còn sợ ai
Nói về phục vụ rất hay
Lời vàng, ý ngọc, gió bay mất liền
Chẳng cần ai phải tôn lên
Tự mình làm được, chẳng phiền gì ai
Rõ ràng như vậy là sai
Chúa không ưa thích những ai hợm mình
Cầu xin Thiên Chúa quyền linh
Giúp con nhận biết chính mình là ai
Để con đừng sống lạc loài
Sống đúng ý Ngài, lạy Chúa chí tôn!
Làm thì chẳng muốn động tay việc gì
Đó là cái kiểu ù lì
Chỉ tay ra lệnh người ta phải làm
Cướp công thiên hạ vì tham
Thích khoe mẽ, muốn ngồi trên hơn người
Muốn oai mà lại biếng lười
Thấy ai biếu xén thì tươi cười liền
Phong bì nào nặng thì hơn
Buôn thần bán thánh chẳng còn sợ ai
Nói về phục vụ rất hay
Lời vàng, ý ngọc, gió bay mất liền
Chẳng cần ai phải tôn lên
Tự mình làm được, chẳng phiền gì ai
Rõ ràng như vậy là sai
Chúa không ưa thích những ai hợm mình
Cầu xin Thiên Chúa quyền linh
Giúp con nhận biết chính mình là ai
Để con đừng sống lạc loài
Sống đúng ý Ngài, lạy Chúa chí tôn!
Nói hay, nói đúng thì nghe
Làm sai, làm trật, chớ hùa làm theo
Kinh sư, Biệt Phái cùng nhau
Nói và làm chẳng khi nào song song
Bắt người ta sống đàng hoàng
Còn mình thì cứ ngang tàng, thảnh thơi
Chất chồng gánh nặng cho người
Còn mình thoải mái rong chơi tháng ngày
Chỗ cao nhất chọn lấy ngay
Để thiên hạ biết mình oai hơn người
Râm ran kinh kệ dài lời
Làm thầy mà chẳng hơn ai điều gì
Rõ ràng là chữ ráp-bi
Là thầy mà có khác gì quỷ ma
Mọi người chỉ có một Cha
Chính là Đấng rất nhân từ trời cao
Mọi người huynh đệ với nhau
Chẳng ai to – nhỏ, thấp – cao, thầy – trò
Người làm lớn phải tỏ ra
Ân cần phục vụ, thiết tha yêu người
Tự tôn ắt bị hạ thôi
Tự hạ là người xứng đáng tôn vinh
Mùa Chay – dịp tốt xét mình
Bỏ đi phần xấu, việc lành gia tăng
Làm sai, làm trật, chớ hùa làm theo
Kinh sư, Biệt Phái cùng nhau
Nói và làm chẳng khi nào song song
Bắt người ta sống đàng hoàng
Còn mình thì cứ ngang tàng, thảnh thơi
Chất chồng gánh nặng cho người
Còn mình thoải mái rong chơi tháng ngày
Chỗ cao nhất chọn lấy ngay
Để thiên hạ biết mình oai hơn người
Râm ran kinh kệ dài lời
Làm thầy mà chẳng hơn ai điều gì
Rõ ràng là chữ ráp-bi
Là thầy mà có khác gì quỷ ma
Mọi người chỉ có một Cha
Chính là Đấng rất nhân từ trời cao
Mọi người huynh đệ với nhau
Chẳng ai to – nhỏ, thấp – cao, thầy – trò
Người làm lớn phải tỏ ra
Ân cần phục vụ, thiết tha yêu người
Tự tôn ắt bị hạ thôi
Tự hạ là người xứng đáng tôn vinh
Mùa Chay – dịp tốt xét mình
Bỏ đi phần xấu, việc lành gia tăng
Làm thầy oai vệ quá chừng
Thế nhưng cái thói huênh hoang quá kỳ
Ỷ mình chính hiệu ráp-bi
Điều hay, lẽ phải, vân vi tỏ tường
Dạy đâu ra đó rõ ràng
Nhưng thầy chẳng sống đàng hoàng gì đâu
Bắt người ta giữ đủ điều
Và phải làm nhiều, sống đúng điều răn [*]
Các thầy rất thích được khen
Tiệc ngồi chỗ nhất, gặp liền chào ngay
Làm thầy phải được thị oai
Dù ai cũng phải vâng ngay, làm liền
Làm thầy nên cũng có quyền
Ai không giữ luật ắt phiền lụy ngay
Thầy ngồi liếc mắt, chỉ tay
Quyền cao chức trọng là thầy đấy thôi
Lạy Giê-su, Đấng Ngôi Lời
Xin Ngài ngăn cản những người thầy kia
Bởi vì dân khổ bốn mùa
Lại còn khó thở, sớm khuya bị đày
Không ăn ớt vẫn sè cay
Quanh năm như bị đọa đày âu lo
Nhiều người muốn đến nhà thờ
Nhưng còn ngại bởi luật ra quá nhiều!
Thế nhưng cái thói huênh hoang quá kỳ
Ỷ mình chính hiệu ráp-bi
Điều hay, lẽ phải, vân vi tỏ tường
Nhưng thầy chẳng sống đàng hoàng gì đâu
Bắt người ta giữ đủ điều
Và phải làm nhiều, sống đúng điều răn [*]
Tiệc ngồi chỗ nhất, gặp liền chào ngay
Làm thầy phải được thị oai
Dù ai cũng phải vâng ngay, làm liền
Ai không giữ luật ắt phiền lụy ngay
Thầy ngồi liếc mắt, chỉ tay
Quyền cao chức trọng là thầy đấy thôi
Xin Ngài ngăn cản những người thầy kia
Bởi vì dân khổ bốn mùa
Lại còn khó thở, sớm khuya bị đày
Quanh năm như bị đọa đày âu lo
Nhiều người muốn đến nhà thờ
Nhưng còn ngại bởi luật ra quá nhiều!
TRẦM THIÊN THU
[*] Theo truyền
thống hội đường Do Thái, Luật có 613 điều – 365 điều cấm làm và 248 điều phải
làm. Điều CẤM LÀM nhiều hơn điều PHẢI LÀM.
Thầy & Trò Cộng Sản
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment