[Niệm ý Lc 14:25-33 ≈ Mt 10:37-39]
Kể ra thì Chúa cũng kỳ
Bởi vì ai muốn theo Chúa
Phải bỏ cả cha lẫn mẹ
Bỏ vợ con, anh chị em
Còn có điều đặc biệt hơn
Là phải bỏ luôn mạng sống
Và không hề được nao núng
Khi vác thập giá theo Ngài
Chúa nghiêm ngặt quá, Chúa ơi!
Vậy con chẳng còn gì cả
Làm sao con chịu nổi chứ?
Chúa thật “ngược đời” quá đi!
Xây nhà con tính chi li
Để công trình hoàn tất tốt
Như vua giao chiến quyết liệt
Phải biết quân mình đủ không
Thì ra Chúa chẳng bông lơn
Muốn con từ bỏ mọi sự
Để không vướng bận chi nữa
Thảnh thơi theo Chúa đến cùng
Ngài đã chịu chết thê lương
Tôi tớ làm sao hơn chủ?
Nghĩa là con cũng phải khổ
Khi vác thập giá mỗi ngày
Nhưng con yếu đuối thế này
Con sợ bán đồ nhi phế
Xin Ngài từng giây nâng đỡ
Để con sống trọn bậc con
Bởi vì ai muốn theo Chúa
Phải bỏ cả cha lẫn mẹ
Bỏ vợ con, anh chị em
Còn có điều đặc biệt hơn
Là phải bỏ luôn mạng sống
Và không hề được nao núng
Khi vác thập giá theo Ngài
Chúa nghiêm ngặt quá, Chúa ơi!
Vậy con chẳng còn gì cả
Làm sao con chịu nổi chứ?
Chúa thật “ngược đời” quá đi!
Xây nhà con tính chi li
Để công trình hoàn tất tốt
Như vua giao chiến quyết liệt
Phải biết quân mình đủ không
Thì ra Chúa chẳng bông lơn
Muốn con từ bỏ mọi sự
Để không vướng bận chi nữa
Thảnh thơi theo Chúa đến cùng
Ngài đã chịu chết thê lương
Tôi tớ làm sao hơn chủ?
Nghĩa là con cũng phải khổ
Khi vác thập giá mỗi ngày
Nhưng con yếu đuối thế này
Con sợ bán đồ nhi phế
Xin Ngài từng giây nâng đỡ
Để con sống trọn bậc con
Bỏ đi đâu có dễ gì
Vì còn thấy tiếc, bỏ đi không đành
Vật mà còn khó bỏ nhanh
Huống chi là bỏ chính mình. Khó ghê!
Thế nhưng vẫn phải bỏ đi
Nếu không thì chớ mong vô Thiên Đàng
Xây nhà phải tính rõ ràng
Liệu mình có thể xây xong căn nhà?
Khi giao chiến với kẻ thù
Quân mình có đủ để mà giao tranh?
Nói chung là phải bỏ mình
Quyết tâm, dứt khoát, coi khinh cái tồi
Cái tồi là chính Cái Tôi
Nó gây bao thứ tội đời lâu nay
Nếu không DỨT nó ra ngay
Sẽ không thể BỎ, tự gây ưu phiền
Đời cần hai thứ ưu tiên
Bỏ mình và quý anh em của mình
Đó là món nợ nghĩa tình
Trả cho đến hết đời mình mới xong
Nợ tình phải trả xót thương
Trả dần, trả mãi, không ngừng, chẳng ngơi
Bỏ đi là bỏ sự đời
Nhưng ôm Thập Giá, tươi cười bước đi
Bước đi theo Chúa Giê-su
Bao giờ lên tới Can-vê mới dừng
Cầu xin Thiên Chúa đỡ nâng
Biết luôn cố gắng, vững lòng tin yêu
Vì còn thấy tiếc, bỏ đi không đành
Vật mà còn khó bỏ nhanh
Huống chi là bỏ chính mình. Khó ghê!
Thế nhưng vẫn phải bỏ đi
Nếu không thì chớ mong vô Thiên Đàng
Xây nhà phải tính rõ ràng
Liệu mình có thể xây xong căn nhà?
Khi giao chiến với kẻ thù
Quân mình có đủ để mà giao tranh?
Nói chung là phải bỏ mình
Quyết tâm, dứt khoát, coi khinh cái tồi
Cái tồi là chính Cái Tôi
Nó gây bao thứ tội đời lâu nay
Nếu không DỨT nó ra ngay
Sẽ không thể BỎ, tự gây ưu phiền
Đời cần hai thứ ưu tiên
Bỏ mình và quý anh em của mình
Đó là món nợ nghĩa tình
Trả cho đến hết đời mình mới xong
Nợ tình phải trả xót thương
Trả dần, trả mãi, không ngừng, chẳng ngơi
Bỏ đi là bỏ sự đời
Nhưng ôm Thập Giá, tươi cười bước đi
Bước đi theo Chúa Giê-su
Bao giờ lên tới Can-vê mới dừng
Cầu xin Thiên Chúa đỡ nâng
Biết luôn cố gắng, vững lòng tin yêu
Đi theo Chúa, phải bỏ hết mọi sự
Bỏ cha mẹ, vợ con, anh chị em
Và ngay cả mạng sống của bản thân
Cũng phải bỏ, chứ không thể lưu luyến
Bỏ cha mẹ, vợ con, anh chị em
Và ngay cả mạng sống của bản thân
Cũng phải bỏ, chứ không thể lưu luyến
Mọi sự đời, lòng không được dính bén
Còn phải vác thập giá mình hằng ngày
Phải nhịn nhục, chịu đựng mọi đắng cay
Nếu không thì không làm môn đệ được
Khi người ta muốn xây một cây tháp
Điều trước tiên phải tính toán rõ ràng
Để xem mình có thể hoàn thành chăng
Kẻo không thành mà bị người chê trách
Khi giao chiến cần chiến lược, chiến thuật
Liệu sức mình có số quân thế nào
Với đối phương, mình có thể đương đầu?
Nếu không thì đi cầu hòa cho sớm
Đời cũng vậy, phải biết điều mình muốn
Đừng để muộn, hối hận chẳng kịp đâu
Bỏ mọi sự, điều to – nhỏ, trước – sau
Mới có thể làm môn đệ của Chúa
TRẦM THIÊN THU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment