Chẳng hề chậm hay nhanh
Do ảnh hưởng tâm lý
Mà thấy xấu hay lành
Trời cao là của Chúa
Đất thấp là của Ngài [1]
Ngày và đêm cũng vậy
Là của Chúa mà thôi [2]
Bắt đầu ngày là sáng
Mà buổi chiều đến mau
Kiếp người như một thoáng
Mới sáng đã xế chiều
Tháng Giêng chờ tháng Chạp
Thời gian chẳng bao lâu
Tóc xanh rồi tóc trắng
Đời cũng sáng, cũng chiều
Sinh ra đôi tay trắng
Chẳng hành lý vào đời
Khi từ biệt trần thế
Cũng trắng tay mà thôi [3]
Dù sống trong danh vọng
Con người không hiểu gì
Chẳng khác chi con vật
Phải chết một ngày kia [4]
TRẦM THIÊN THU
[1] Tv 89:12. [2] Tv 74:16. [3] 1 Tm 6:7. [4] Tv 49:21.
Fá-ti-ma Mẹ hiện ra diễm kiều
Với ba mệnh lệnh được trao
Mẹ mong nhân loại sớm chiều thực thi
Đúng ngày Thứ Sáu, Mười Ba
Có thấy điều gì xui xẻo hay chăng?
Điều xui chắc hẳn là không
Hên – xui là bởi từ lòng mình thôi
Yếu tin nên mới thấy xui
Mạnh tin thì vẫn vui cười thấy hên
Mân Côi còn nhớ hay quên
Mà sao lại cứ dị đoan chuyện đời?
Năm xưa phép lạ rạch ròi
Cơn mưa như trút, chẳng ai ướt mình
Mặt trời múa lửa khiếp kinh
Sám hối tội mình sao chẳng làm ngay?
Mà còn mê tín đời này
Bao đồng những chuyện loay hoay thế trần
Sợ tận thế hóa bần thần
Cứ tin nhảm nhí, việc cần chẳng lo
Diệu kỳ con số Mười Ba
Nhắc mệnh lệnh Fá-ti-ma năm nào
Tôi ơi, sám hối cho mau!
Chuyên cần sớm tối nguyện cầu Mân Côi
Hãy mau vâng lệnh Chúa Trời
Ghi tâm khắc cốt những lời Mẹ khuyên!
Như thầm đếm những bước đời trần gian
Bước vui rồi lại bước buồn
Miệt mài ngày tháng, thời gian xoay vòng
Niềm VUI ngày SÁNG huy hoàng
Đời THƯƠNG đau khổ, chờ MỪNG hoan ca
Lần từng hạt, nối ước mơ
Noi gương Đức Mẹ bốn mùa xin vâng
Thầm lần những hạt bâng khuâng
Như mưa, như nắng còn vương cõi đời
Cầu xin Mẹ – Ánh Sao Mai
Đưa đường dẫn lối về Trời vĩnh sinh
TRẦM THIÊN THU
✽ Hướng Về Fatima – https://tramthienthu.blogspot.com/2016/10/huong-ve-linh-ia-fatima.html
✽ Fatima – Giải Thích Khoa Học Về Phép Lạ
[Diễn ý Rm 7:19]
Thế nhưng tôi chỉ chiêm bao, không làm
Sự ác tôi chẳng hề thèm
Thế mà tôi lại thường xuyên làm hoài
Thật là khốn nạn thân tôi
Chỉ ưa chỉ thích những lời nói suông
Dụ ngôn nghe mãi hóa thường
Đó là chuyện chỉ ở trong nhà thờ
Ngoài đời bao việc bộn bề
Trở trăn bao nỗi, lắng lo bao điều
Kiếp người gian khổ trăm chiều
Tháng ngày lầm lũi dãi dầu nắng mưa
Nhưng tôi biện hộ sớm khuya
Chỉ vì ngại nhớ những gì dụ ngôn
Lời Ngài tôi chẳng thuộc lòng
Cho rằng mình vẫn là “ngon” nhất đời
Thế nên tôi hóa ngậm ngùi
Dụ ngôn thực tế kiếp người trần gian
Ngước nhìn lên Chúa từ nhân
Xin thương tha thứ, vạn lần ăn năn
Giáo huấn xã hội, phân vân…
Giằng co hai nửa xác – hồn, Chúa ơi!
Ước mong sao gặp được Người
Khi sống giữa đời gặp gỡ tha nhân
TRẦM THIÊN THU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment