[Niệm ý Mt 13:10-17 ≈ Mc 4:10-12; Lc 8:9-10]
Nói dụ ngôn đâu phải Chúa làm khó
Bắt người ta cứ phải suy nghĩ nhiều
Lời dụ ngôn hàm súc ý cao siêu
Chuyện đơn giản mà bài học sâu sắc
Chúa nói thẳng mà người ta cố chấp
Nhóm Biệt Phái và kinh sư dã tâm
Thế nên Ngài giáo huấn bằng dụ ngôn
Những người tin thì không cần giải thích
Có những người có tai mà như điếc
Nghe như vịt nghe sấm động mà thôi
Có mắt nhìn mà chẳng thấy đất trời
Không phân biệt được cái hay, cái dở
Cõi lòng họ đã hóa ra chai đá
Họ bịt tai bởi vì không muốn nghe
Họ nhắm mắt để không nhìn thấy gì
Không muốn hiểu để khỏi phải hoán cải
Xin Chúa đừng khép lòng chúng con lại
Và xin Ngài thương chữa chúng con lành
Lời dụ ngôn xin giúp hiểu biết nhanh
Để chúng con kịp ăn năn sám hối
Bắt người ta cứ phải suy nghĩ nhiều
Lời dụ ngôn hàm súc ý cao siêu
Chuyện đơn giản mà bài học sâu sắc
Nhóm Biệt Phái và kinh sư dã tâm
Thế nên Ngài giáo huấn bằng dụ ngôn
Những người tin thì không cần giải thích
Nghe như vịt nghe sấm động mà thôi
Có mắt nhìn mà chẳng thấy đất trời
Không phân biệt được cái hay, cái dở
Họ bịt tai bởi vì không muốn nghe
Họ nhắm mắt để không nhìn thấy gì
Không muốn hiểu để khỏi phải hoán cải
Và xin Ngài thương chữa chúng con lành
Lời dụ ngôn xin giúp hiểu biết nhanh
Để chúng con kịp ăn năn sám hối
Chúa nhân lành muốn con người được cứu
Đó chính là mục đích Ngài xuống trần
Nhưng con người làm ngơ nên bất cần
Lỗi tại mình, không phải lỗi tại Chúa
Từ ngàn xưa, dân tự quyền tự ý
Bỏ Thiên Chúa là mạch nước trường sinh
Tự do phá môi trường sống của mình
Tự tạo ra những loại giếng khô cạn [*]
Cứ ngang ngược, tai bịt và mắt nhắm
Chẳng có ai cứu được kẻ không nghe
Vì ai cũng được Chúa cho tự do
Không muốn hiểu, không ai có thể ép
Ai đã có thì càng thêm dư dật
Bởi vì được Thiên Chúa tặng ban thêm
Thứ không dùng thì sẽ biến mất dần
Chuyện tất nhiên cũng là luật của Chúa
Đó chính là mục đích Ngài xuống trần
Nhưng con người làm ngơ nên bất cần
Lỗi tại mình, không phải lỗi tại Chúa
Bỏ Thiên Chúa là mạch nước trường sinh
Tự do phá môi trường sống của mình
Tự tạo ra những loại giếng khô cạn [*]
Chẳng có ai cứu được kẻ không nghe
Vì ai cũng được Chúa cho tự do
Không muốn hiểu, không ai có thể ép
Bởi vì được Thiên Chúa tặng ban thêm
Thứ không dùng thì sẽ biến mất dần
Chuyện tất nhiên cũng là luật của Chúa
TRẦM THIÊN THU
[*] Gr 2:13 – “Dân Ta đã phạm hai tội: chúng đã bỏ Ta là mạch nước trường sinh để làm những hồ nứt rạn, không giữ được nước.”
LÝ GIAN TÀ[Niệm ý Mt 13:10-17 ≈ Mc 4:10-12; Lc 8:9-10]
Chúa không làm ra vẻ
Khi Ngài dùng dụ ngôn
Nhưng Ngài nói như thế
Bởi vì họ tà tâm
Họ nhìn mà chẳng thấy
Nghe mà không hiểu gì
Lòng họ đã chai đá
Có nói chi cũng thừa
Họ bịt tai, nhắm mắt
Không hề muốn sửa sai
Cố chấp, không hoán cải
Cứ ảo tưởng, giương oai
Quả thật là có phúc
Nếu tai nghe, tay làm
Cố hiểu và tỉnh thức
Kẻo đến lúc chẳng còn
Đừng ăn không, nói có
Chớ mượn gió bẻ măng
Đại dịch này đã rõ
Họa ác nhân kiêu căng
Khi Ngài dùng dụ ngôn
Nhưng Ngài nói như thế
Bởi vì họ tà tâm
Nghe mà không hiểu gì
Lòng họ đã chai đá
Có nói chi cũng thừa
Không hề muốn sửa sai
Cố chấp, không hoán cải
Cứ ảo tưởng, giương oai
Nếu tai nghe, tay làm
Cố hiểu và tỉnh thức
Kẻo đến lúc chẳng còn
Chớ mượn gió bẻ măng
Đại dịch này đã rõ
Họa ác nhân kiêu căng
Ai có rồi thì được cho thêm nữa
Ai không có, cái đang có mất luôn
Đó chính là luật phát triển bình thường
Cái không dùng ắt sẽ phải hư hỏng
Như bộ óc nếu mà không hoạt động
Rãnh chất xám tất nhiên sẽ khô dần
Não teo dần thì suy nghĩ kém hơn
Càng yếu kém thì càng sinh tiêu cực
Chúa Giê-su thường dùng dạng đặc biệt
Đó là cách Ngài sử dụng dụ ngôn
Những người khôn hiểu được sẽ khôn hơn
Kẻ không hiểu lại càng thêm ngu dốt
Như thế là ứng nghiệm lời nói trước
Lời sấm của ngôn sứ I-sai-a
Rằng chẳng hiểu dù có lắng tai nghe
Trố mắt nhìn cũng chẳng thấy chi hết
Bởi vì chúng đã bịt tai, nhắm mắt
Kẻo hiểu được mà hoán cải cho nhanh
Rồi Chúa sẽ xót thương mà chữa lành
Bởi dân này lòng chai cứng như đá
Mắt có phúc bởi vì được thấy rõ
Tai có phúc vì có thể lắng nghe
Có nhiều người đã mong mỏi, đợi chờ
Mà không được nghe và nhìn cho thỏa
Ai không có, cái đang có mất luôn
Đó chính là luật phát triển bình thường
Cái không dùng ắt sẽ phải hư hỏng
Rãnh chất xám tất nhiên sẽ khô dần
Não teo dần thì suy nghĩ kém hơn
Càng yếu kém thì càng sinh tiêu cực
Đó là cách Ngài sử dụng dụ ngôn
Những người khôn hiểu được sẽ khôn hơn
Kẻ không hiểu lại càng thêm ngu dốt
Lời sấm của ngôn sứ I-sai-a
Rằng chẳng hiểu dù có lắng tai nghe
Trố mắt nhìn cũng chẳng thấy chi hết
Kẻo hiểu được mà hoán cải cho nhanh
Rồi Chúa sẽ xót thương mà chữa lành
Bởi dân này lòng chai cứng như đá
Tai có phúc vì có thể lắng nghe
Có nhiều người đã mong mỏi, đợi chờ
Mà không được nghe và nhìn cho thỏa
TRẦM THIÊN THU
DỤ NGÔN ĐỜI NGƯỜI
[Diễn ý Rm 7:19]
[Diễn ý Rm 7:19]
Sự thiện tôi vẫn khát khao
Thế nhưng tôi chỉ chiêm bao, không làm
Sự ác tôi chẳng hề thèm
Thế mà tôi lại thường xuyên làm hoài
Thật là khốn nạn thân tôi
Chỉ ưa chỉ thích những lời nói suông
Dụ ngôn nghe mãi hóa thường
Đó là chuyện chỉ ở trong nhà thờ
Ngoài đời bao việc bộn bề
Trở trăn bao nỗi, lắng lo bao điều
Kiếp người gian khổ trăm chiều
Tháng ngày lầm lũi dãi dầu nắng mưa
Nhưng tôi biện hộ sớm khuya
Chỉ vì ngại nhớ những gì dụ ngôn
Lời Ngài tôi chẳng thuộc lòng
Cho rằng mình vẫn là “ngon” nhất đời
Thế nên tôi hóa ngậm ngùi
Dụ ngôn thực tế kiếp người trần gian
Ngước nhìn lên Chúa từ nhân
Xin thương tha thứ, vạn lần ăn năn
Giáo huấn xã hội, phân vân…
Giằng co hai nửa xác – hồn, Chúa ơi!
Ước mong sao gặp được Người
Khi sống giữa đời gặp gỡ tha nhân
Thế nhưng tôi chỉ chiêm bao, không làm
Sự ác tôi chẳng hề thèm
Thế mà tôi lại thường xuyên làm hoài
Thật là khốn nạn thân tôi
Chỉ ưa chỉ thích những lời nói suông
Dụ ngôn nghe mãi hóa thường
Đó là chuyện chỉ ở trong nhà thờ
Ngoài đời bao việc bộn bề
Trở trăn bao nỗi, lắng lo bao điều
Kiếp người gian khổ trăm chiều
Tháng ngày lầm lũi dãi dầu nắng mưa
Nhưng tôi biện hộ sớm khuya
Chỉ vì ngại nhớ những gì dụ ngôn
Lời Ngài tôi chẳng thuộc lòng
Cho rằng mình vẫn là “ngon” nhất đời
Thế nên tôi hóa ngậm ngùi
Dụ ngôn thực tế kiếp người trần gian
Ngước nhìn lên Chúa từ nhân
Xin thương tha thứ, vạn lần ăn năn
Giáo huấn xã hội, phân vân…
Giằng co hai nửa xác – hồn, Chúa ơi!
Ước mong sao gặp được Người
Khi sống giữa đời gặp gỡ tha nhân
TRẦM THIÊN THU
KHÔNG PHẢI TẠI TÔI NHA!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment