[Niệm ý
Ga 15:12-17]
Suốt đời cần nhất chữ yêu
Mẫu tự chẳng nhiều chỉ có ba thôi
Nói ra cũng chẳng nhiều lời
Một âm duy nhất, rạch ròi là “yêu”
Thực hành thì chẳng dễ đâu
Học rồi, làm mãi mà nào có xuôi
Tình yêu nào lớn nhất đời?
Là người dám chết vì người mình yêu
Chữ yêu vần với chữ liều
Ân tình kỳ diệu, cao siêu vô cùng
Có yêu thì mới xót thương
Dám quên mình để đẹp lòng người yêu
Bạn bè bình đẳng với nhau
Chẳng hơn, chẳng kém, tình yêu tuyệt vời
Sẻ chia mọi thứ trên đời
Dù khóc hay cười vẫn trọn yêu thương
Tình yêu kỳ diệu vô cùng
Luật tình Chúa dạy: yêu thương nhau hoài
Mẫu tự chẳng nhiều chỉ có ba thôi
Nói ra cũng chẳng nhiều lời
Một âm duy nhất, rạch ròi là “yêu”
Thực hành thì chẳng dễ đâu
Học rồi, làm mãi mà nào có xuôi
Tình yêu nào lớn nhất đời?
Là người dám chết vì người mình yêu
Chữ yêu vần với chữ liều
Ân tình kỳ diệu, cao siêu vô cùng
Có yêu thì mới xót thương
Dám quên mình để đẹp lòng người yêu
Bạn bè bình đẳng với nhau
Chẳng hơn, chẳng kém, tình yêu tuyệt vời
Sẻ chia mọi thứ trên đời
Dù khóc hay cười vẫn trọn yêu thương
Tình yêu kỳ diệu vô cùng
Luật tình Chúa dạy: yêu thương nhau hoài
Tình yêu kỳ diệu vô cùng
Không ai có thể cân, đong thế nào
Chẳng ai biết ít hay nhiều
Nhưng tình lớn nhất là yêu hết mình
Yêu mà chẳng ngại hy sinh
Cả tính mạng mình cũng dám lãng quên
Đó là điều Chúa đã làm
Thế nên Ngài cũng ban truyền lệnh yêu
Yêu nhiều để bớt tự kiêu
Yêu nhiều mới biết Chúa yêu vô cùng
Tình không thể đếm, đo, đong
Chữ tình đừng tính, chữ thương khác thường
Đo tình bằng cả tấm lòng
Đo bằng mạng sống, đo bằng thước yêu
Thước yêu không thể cong queo
Mà luôn thẳng hướng tới nhau, tới trời
Không ai có thể cân, đong thế nào
Chẳng ai biết ít hay nhiều
Nhưng tình lớn nhất là yêu hết mình
Yêu mà chẳng ngại hy sinh
Cả tính mạng mình cũng dám lãng quên
Đó là điều Chúa đã làm
Thế nên Ngài cũng ban truyền lệnh yêu
Yêu nhiều để bớt tự kiêu
Yêu nhiều mới biết Chúa yêu vô cùng
Tình không thể đếm, đo, đong
Chữ tình đừng tính, chữ thương khác thường
Đo tình bằng cả tấm lòng
Đo bằng mạng sống, đo bằng thước yêu
Thước yêu không thể cong queo
Mà luôn thẳng hướng tới nhau, tới trời
Chúa là Chúa cả đất trời
Chính Ngài tạo dựng muôn loài trần gian
Loài người có đặc biệt hơn
Được Ngài cho có linh hồn thiêng liêng
Ngài là Đấng có toàn quyền
Nhưng Ngài lại muốn kết thân loài người
Ngài coi như bạn của Ngài
Chứ không bắt phận bầy tôi mọn hèn
Mọi điều Cha đã ban truyền
Chúa Giê-su chẳng giữ riêng cho Ngài
Mà Ngài mặc khải rạch ròi
Theo đúng như lời Cha đã truyền ban
Có điều quan trọng rất cần
Là ai cũng phải chân thành yêu nhau
Yêu thương người khỏe, người đau
Bất cứ người nào cũng phải xót thương
Bị người ghét – chuyện bình thường
Mình không ghét họ mới mong lên Trời
Cầu xin Thiên Chúa Ngôi Lời
Đánh động lòng người luôn biết thương nhau
Chính Ngài tạo dựng muôn loài trần gian
Loài người có đặc biệt hơn
Được Ngài cho có linh hồn thiêng liêng
Ngài là Đấng có toàn quyền
Nhưng Ngài lại muốn kết thân loài người
Ngài coi như bạn của Ngài
Chứ không bắt phận bầy tôi mọn hèn
Mọi điều Cha đã ban truyền
Chúa Giê-su chẳng giữ riêng cho Ngài
Mà Ngài mặc khải rạch ròi
Theo đúng như lời Cha đã truyền ban
Có điều quan trọng rất cần
Là ai cũng phải chân thành yêu nhau
Yêu thương người khỏe, người đau
Bất cứ người nào cũng phải xót thương
Bị người ghét – chuyện bình thường
Mình không ghét họ mới mong lên Trời
Cầu xin Thiên Chúa Ngôi Lời
Đánh động lòng người luôn biết thương nhau
TRẦM THIÊN THU
LY HÔN
Chồng: Em nè, thời buổi khó khăn, gia đình mình đông con. Một mình
anh không kham nổi. Anh đề nghị…
Vợ cắt ngang: Anh làm sao thế?
Chồng: Không sao cả. Anh chỉ hơi mệt.
Vợ: Mệt thì anh đi nghỉ, còn uống cà phê làm gì?
Chồng: Ngủ cũng không được!
Vợ: Sao vậy chứ?
Chồng: Lo. Đau đầu. Nhức óc.
Vợ: Thế thì anh đi khám bác sĩ xem sao.
Chồng: Có bệnh đâu mà khám.
Vợ: Đau đầu mà không bệnh à?
Chồng: Đau đầu vì lo, chứ anh không bệnh.
Vợ thở dài: Ôi dào! Thì cứ mua thuốc uống vào.
Chồng: Anh chỉ muốn đề nghị với em một điều.
Vợ: Tối rồi. Thôi đi ngủ. Để lúc khác.
Chồng: Không được. Cấp bách lắm.
Vợ: Thế thì anh nói đi cho nhẹ lòng. Vợ chồng cùng chia sẻ.
Chồng: Anh đề nghị chúng mình… ly hôn.
Vợ tròn mắt: Cái gì? Ly hôn? Anh làm sao thế?
Chồng: Không làm sao cả.
Vợ: Thế sao tự dưng gia đình đang ấm êm hạnh phúc anh lại đòi ly hôn? Hay là…?
Chồng: Không phải. Mà là vấn đề nghiêm trọng khác.
Vợ: Thế nào? Anh nói đi. Sốt cả ruột!
Chồng: Anh muốn ly hôn noi gương tổ tiên để bảo vệ hạnh phúc gia
đình.
Vợ: Cái gì? Anh điên rồi à? Tổ tiên nào mà ly hôn?
Chồng: Ông Lạc Long Quân và bà Âu Cơ ly hôn đầu tiên tại Việt Nam
đấy. Gia đình đông con nên họ phải ly hôn và chia đôi số con.
Vợ: Ôi dào! Nhà mình có 4 đứa thôi mà.
Chồng: Nhưng thời nay thế là đông, anh thấy mệt mỏi lắm rồi.
Vợ: Giời ạ! Chồng tôi điên mất rồi! Hu hu… Chúa cấm ly hôn đấy!
Chồng: Biết thế, nhưng mà…
Vợ: Nhưng nhị gì nữa. Được, ngày mai ly hôn. Anh hai đứa, tôi hai đứa.
Chồng: Em, em… nói thật chứ?
Vợ: Thật chứ giả à. Đúng ý anh kia mà!
Chồng: Nhưng mà…
Vợ: Không nhưng gì ráo trọi. Mai áp dụng liền!
Chồng: Em, anh nói giỡn thôi mà! Anh phải giữ luật Chúa chứ.
Vợ: Hì hì… thì em cũng đùa thôi mà. Xí, thấy ghét ghê!
VIỄN ĐÔNG
Vợ cắt ngang: Anh làm sao thế?
Vợ: Mệt thì anh đi nghỉ, còn uống cà phê làm gì?
Vợ: Sao vậy chứ?
Vợ: Thế thì anh đi khám bác sĩ xem sao.
Vợ: Đau đầu mà không bệnh à?
Vợ thở dài: Ôi dào! Thì cứ mua thuốc uống vào.
Vợ: Tối rồi. Thôi đi ngủ. Để lúc khác.
Vợ: Thế thì anh nói đi cho nhẹ lòng. Vợ chồng cùng chia sẻ.
Vợ tròn mắt: Cái gì? Ly hôn? Anh làm sao thế?
Vợ: Thế sao tự dưng gia đình đang ấm êm hạnh phúc anh lại đòi ly hôn? Hay là…?
Vợ: Thế nào? Anh nói đi. Sốt cả ruột!
Vợ: Cái gì? Anh điên rồi à? Tổ tiên nào mà ly hôn?
Vợ: Ôi dào! Nhà mình có 4 đứa thôi mà.
Vợ: Giời ạ! Chồng tôi điên mất rồi! Hu hu… Chúa cấm ly hôn đấy!
Vợ: Nhưng nhị gì nữa. Được, ngày mai ly hôn. Anh hai đứa, tôi hai đứa.
Vợ: Thật chứ giả à. Đúng ý anh kia mà!
Vợ: Không nhưng gì ráo trọi. Mai áp dụng liền!
Vợ: Hì hì… thì em cũng đùa thôi mà. Xí, thấy ghét ghê!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment