Chủ Nhật, 23 tháng 4, 2023

NHÁNH HÈ

Chim đứng lặng, không nhảy nhót
Mùa hè chẳng tiếng ve kêu
Đám mây như cũng biến sắc
Nắng oi ả đốt sáng chiều

Thơ hay là thơ khó đọc
Nhạc hay là nhạc khó nghe
Nước sâu là nước chảy chậm
Người khôn chẳng cần nói chi

Nói sự thật không ai thích
Còn bị trách là khoe khoang
Không nói thì bảo khó tính
Im lặng thì bảo khinh thường

Tiền nhân ví von đúng thật
Ở bầu tròn, ở ống dài
Kiểu nào cũng chê, cũng trách
Thế nào là đúng, là sai?

Xưa Chúa về quê bị ghét
Nay người ta cũng thế thôi
Cuộc sống có nhiều khắc nghiệt
Buồn nhiều, chẳng mấy khi vui

TRẦM THIÊN THU
Mùa Hè phủ vạt nắng vàng
Trần gian như cõi hồng hoang thuở nào
Cỏ khô nhăn nhúm buổi chiều
Mây buồn lững thững trôi vào hoàng hôn
Không gian tĩnh lặng cô thôn
Con chim nhẹ vỗ cánh buồn bay xa
Bồi hồi hoài niệm ngày xưa
Êm đềm tiếng sáo vi vu ru chiều
Ngày xưa giờ chẳng thấy đâu
Bâng khuâng đếm bước xuyến xao Cõi Hè
Mồ hôi trong suốt nỗi lo
Lim dim xa ngái, ngu ngơ lòng mình
Cầu xin Thiên Chúa thương tình
Ban tặng an bình tươi đẹp như hoa

TRẦM THIÊN THU

 Ký Ức Mùa Hè – https://tramthienthu.blogspot.com/2015/05/ky-uc-mua-he.html

ĐỐT HÈ

Con chim đậu ở cành cây
Chợt quên điệu hót, loay hoay xoay mình
Đám mây trắng buổi bình minh
Bỗng dưng xám xịt loanh quanh nỗi buồn
Tháng ngày sắc lạ màu quen
Ngậm ngùi ta lại muộn phiền ru ta
Đất cằn hạn hán, khát mưa
Vàng cơn nắng lửa đốt mùa hè sang
Phượng tươi màu máu bàng hoàng
Ve ru điệu nhớ ngổn ngang nỗi niềm
Lòng người rối nhớ rối quên
Tan hoang mơ ước bên thềm tương lai!
Con xin tín thác vào Ngài
Hôm nay và suốt cuộc đời của con
Ý Ngài mãi mãi vuông tròn
Chỉ mong Ngài giúp con luôn vâng lời
Đốt hè bằng tiếng khóc – cười
Mắt hướng về trời thầm gọi Giê-su

TRẦM THIÊN THU

MÀU HOA SẮC MÁU

Phượng khoe sắc thắm đỏ tươi
Đỏ như màu máu nuôi đời nhân gian
Máu là dấu chỉ tình thân
Đỏ tươi thắm đẹp nghĩa nhân làm người
Phượng khoe sắc đỏ tuyệt vời
Nhắc về tình Chúa thương loài phàm nhân

Nhưng màu máu đỏ hóa buồn
Khi người sát hại vì tham, vì cuồng
Máu này không nghĩa yêu thương
Cũng màu đỏ thắm mà tang tóc buồn
Giết nhau vì thói căm hờn
Anh em mà vẫn ghét ghen, oán thù [*]

Cùng màu máu, giống màu da
Mà vì ích kỷ, mưu mô hại người
Vô thần mới ghét Chúa Trời
Nên đã giết Ngài treo Thập Giá kia
Cùng chung thế giới – một nhà
Mà không thương xót, hận thù mãi sao?

TRẦM THIÊN THU

[*] Ca-in giết A-ben. (St 4:1-8)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment