Thứ Hai, 11 tháng 7, 2022

TỘI ẢO TƯỞNG

[Niệm ý Mt 11:20-24 ≈ Lc 10:13-15]

Chúa quở trách các thành đã chứng kiến
Nhiều phép lạ mà chính Ngài đã làm
Họ chứng kiến nhưng họ chẳng ăn năn
Không sám hối bởi vì họ cố chấp

Họ xả láng, bất chấp chuyện được – mất
Xưa thế nào thì nay cũng vậy thôi
Thành phố tội chẳng có tên rạch ròi
Kho-ra-din, Bết-xai-đa chẳng khác

Thời bây giờ đâu cũng thấy cái ác
Ở nơi nào sự dữ cũng tràn lan
Khiến con người luôn cảm thấy bất an
Chúa nhân lành cũng đành phải trừng phạt

Sớm hay muộn cũng đến ngày phán xét
Có những người sẽ được xử khoan hồng
Người ỷ lại thì chắc chắn là không
Bởi vì họ ngông nghênh và ảo tưởng

Chẳng được nâng lên trời, mà phải xuống
Nhào xuống tận đáy âm phủ thẳm sâu
Thành Sô-đôm sa đọa, tội lỗi nhiều
Nhưng vẫn được khoan hồng hơn thành khác

TRẦM THIÊN THU

THOÁT KHỐN THÀNH KHÔN
[Niệm ý Mt 11:20-24 ≈ Lc 10:13-15]

Lạy Thiên Chúa, Đấng nhân từ
Con xin sám hối, cầu tha lỗi lầm
Giúp con hoán cải thành tâm
Sửa mình, đổi mới, ăn năn thật lòng
Xin cho con biết khiêm nhường
Thông minh, nhạy bén, sẵn sàng lắng nghe
Để con có thể nhận ra
Tiếng Ngài thúc giục sớm khuya không ngừng
Khi gay gắt, lúc nhẹ nhàng
Từng lời cảnh cáo theo dòng thời gian
Lạy Thiên Chúa, Đấng từ nhân
Khoan hồng, đại lượng, tha phần phạt con
Xin đừng ứng nghiệm lời răn
Như thành xưa chẳng ăn năn tội mình
Xin thương, lạy Chúa nhân lành
Giúp con thoát khốn để thành khôn hơn

TRẦM THIÊN THU

TẠI TÔI TƯỞNG
[Niệm ý Mt 11:20-24 ≈ Lc 10:13-15]

Tại tưởng mình giàu sang
Mà khinh người giàu có
Tại tưởng mình bình an
Quên người chịu bão tố

Tại tưởng mình có quyền
Rồi hành hạ người khác
Tại tưởng mình hay hơn
Coi người như rơm rác

Tại tưởng mình được ơn
Nên mạo nhận đạo đức
Tại tưởng mình từ nhân
Mà lòng vẫn thâm độc

Tất cả do Chúa ban
Chẳng ai hơn, ai kém
Nén bạc phải lời thêm
Phục vụ, không ngạo mạn

Tại tưởng mình là khôn
Mà phải chịu khốn đốn
Gương xấu Kho-ra-din
Bết-xai-đa thấy ớn!

Sám hối là người khôn
Mọi tội được tha thứ
Ảo tưởng là vô duyên
Luật công bằng, công lý

TRẦM THIÊN THU

XÉT XỬ
[Niệm ý Mt 11:20-24 ≈ Lc 10:13-15]

Ai nhìn thì cũng thấy
Nhưng sống và thấy suông
Hai hành động khác biệt
Cần sống cả tấm lòng

Lời Thiên Chúa tuyên phán
Làm nhói óc, nhói tim
Nhưng vì Ngài thương xót
Muốn người ta thành nhân

Điều cần là sám hối
Không cố chấp, tà tâm
Đừng ỷ lại, phách lối
Như Ca-phác-na-um

Vì không có phép lạ
Nên Sô-đôm không còn
Nhưng đến ngày phán xét
Nó được khoan hồng hơn

Ai cũng bị phán xét
Về cách sống, việc làm
Bề ngoài Ngài không xét
Chẳng nghe ai phân trần [*]

TRẦM THIÊN THU

[*] Is 11:3 – “Thiên Chúa không xét xử theo dáng vẻ bên ngoài, cũng không phán quyết theo lời kẻ khác nói.”

TƯỞNG NIỆM SHINZO ABE

Cái chết của ông Shinzo Abe (1954-2022) khiến mình nhớ về sự kiện John Lennon bị người hâm mộ bắn chết ngay trước khi bước qua cánh cửa để vào nhà. Điều đó nói lên rằng: Không phải sống lâu, mà cái chết mới khiến người ta trở thành bất tử.

Cũng như thời khắc hạ màn sân khấu là lúc người ta bàn về hay dở của vở kịch, thì chết cũng chính là thời điểm người ta bắt đầu nhận phán xét về cả cuộc đời. Cái chết của cựu Thủ tướng Nhật Shinzo Abe đã tạo thành 1 làn sóng thương tiếc một tài năng, một nhân cách lớn.

Vì người ta bắt đầu tìm hiểu về ông và nhận thấy, đó là một người đặc biệt. Hóa ra, những cống hiến của ông cho nước Nhật, cho Việt Nam và thế giới là rất nhiều, đến mức cần phải tôn vinh và cùng nhau nhắc nhở để bảo tồn những giá trị ấy.

Người ta cũng tìm hiểu đời tư và thấy ông đúng là người đàn ông của gia đìn đáng ngưỡng mộ với 35 năm yêu thương vợ dù hai người không có con.

Ông cũng hai lần xin từ chức thủ tướng vì thấy sức khỏe không đảm bảo. Đây là một việc khó nhất đối với những người đang ở đỉnh cao quyền lực. Vậy mà ông đã làm tới hai lần.

Ông dẫn dắt đất nước bằng tầm nhìn rộng lớn và làm chính trị bằng sự chân thành. Không khó để thấy những hình ảnh ông gần gũi, chia sẻ, đau đớn với người dân như thế nào.

Người ta cũng bắt đầu nhớ lại và thấy vô cùng nhiều phẩm chất hội tụ ở một nhà lãnh đạo đất nước giàu có bậc nhất thế giới, những điều mà đôi khi ở nước khác coi là không cần thiết cho việc quản trị.

Người dân thương tiếc, thậm chí nhiều người khóc vì cái chết một lãnh đạo ở một đất nước xa xôi, cho thấy họ vẫn luôn mong chờ những vị lãnh đạo như vậy ở quanh mình. Và dù ở bất cứ đâu, giá trị nhân văn, sự chính trực, cao thượng, bao dung cũng đều xứng đáng được tôn vinh, nhớ mãi.

Ai rồi cũng chết, chết như thế nào đôi khi không phải điều quan trọng, khác biệt chính là ở việc người còn sống nói thế nào về điều đó.

R.I.P. ông Abe, một người đàn ông vĩ đại có khuôn mặt vô cùng hiền lành!

NGUYỄN QUYẾT

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment