Thứ Sáu, 24 tháng 6, 2022

XÁC NHIỄM, HỒN BỆNH

[Niệm ý Mt 8:1-4 ≈ Mc 1:40-45; Lc 5:12-16]

Cái gì bẩn cũng phải mau tẩy sạch
Vì ô uế mà bệnh tật phát sinh
Cuộc đời bẩn thì thật là khiếp kinh
Bệnh lây nhiều nên hóa thành đại dịch

Đầu óc bẩn nên nghĩ điều độc ác
Nghĩ rồi muốn, rồi tìm cách để làm
Hành động nhiều sẽ tạo thành thói quen
Vì quen thuộc mà trở nên tính cách

Thật đáng sợ khi bị cùi thân xác
Nhưng tâm hồn phong hủi đáng sợ hơn
Xã hội này nhiều kẻ bị chứng phong
Từ suy nghĩ, hành động và lời nói

Cùi ý nghĩ nên ảo tưởng phách lối
Nơi hôi thối mà mạo nhận thiên đường
Con người bệnh bởi ô nhiễm môi trường
Biết bị bệnh mà không muốn tẩy sạch

Người phong hủi ngày xưa có ý thức
Nên xin Chúa chữa thể bệnh của mình
Xác anh bệnh nhưng hồn vẫn sạch tinh
Anh trình diện để chứng minh mình sạch

Người ngày nay ham hố, chẳng minh bạch
Cứ lén lút, giấu giếm chuyện tham ô
Cắn miếng nhỏ quen rồi cắn miếng to
Xác lành lặn mà tâm hồn phong hủi

TRẦM THIÊN THU

Nỗi Niềm Phong Cùi – https://tramthienthu.blogspot.com/2019/01/noi-niem-phong-cui.html

ĐỜI CÙI
[Niệm ý Mt 8:1-4 ≈ Mc 1:40-45; Lc 5:12-16]

Con một đời dơ bẩn
Lem luốc cả tấm thân
Bẩn tà tâm, hờn giận
Lem luốc cả tâm hồn

Con một đời kiêu ngạo
Ỷ lại nên khinh người
Con một đời nói xạo
Gian dối chẳng trừ ai

Đời phong cùi xấu xí
Nên chẳng ai muốn gần
Con một đời ô uế
Xin tẩy sạch tội con

TRẦM THIÊN THU

BỆNH ĐỜI
[Niệm ý Mc 1:40-45 ≈ Mt 8:1-4; Lc 5:12-16]

Chắc rằng Chúa chẳng vui gì
Vì con ích kỷ, chi li mọi điều
Nhưng Ngài sẽ thấy vui nhiều
Nếu con liên đới thương yêu mọi người
Biết nâng đỡ chẳng trừ ai
Ánh mắt, nụ cười, an ủi, sẻ chia,...
Chính con cũng đã tái tê
Bị đời xa lánh như là chứng phong
Xin Ngài nâng đỡ, xót thương
Ban cho con trái tim hồng máu yêu
Không hề phân biệt người nào
Đặc biệt ai nghèo khổ phải thương hơn
Con không cùi bệnh xác thân
Nhưng con lại hủi tâm hồn, Chúa ơi!
Xin Ngài cứu chữa bệnh đời
Cho con được sạch chứng cùi kẻo nguy
Ước gì thấu hiểu vân vi
Niềm vui người khác cũng là của con
Để Ngài luôn nổi bật lên
Và con thanh thản ngắm nhìn đời vui

TRẦM THIÊN THU

LÒNG HOEN ĐỜI Ố
[Niệm ý Mt 8:1-4 ≈ Mc 1:40-45; Lc 5:12-16]

Chẳng ai sạch sẽ tinh tuyền
Bởi vì vết tội ố hoen trong lòng
Vết cùi, vết hủi, vết phong
Chữa hoài chẳng hết, tưởng xong, vẫn còn
Cả hồn lẫn xác mỏi mòn
Thuốc nào cũng chẳng làm trơn da đời
Chỉ còn Thiên Chúa mà thôi
Ngài phán một lời, phong hủi hết ngay
Chẳng cần Ngài nắm lấy tay
Mà da bóng láng, cùi bay hết liền
Đời con phong hủi ố hoen
Xin Ngài chữa khỏi bệnh hồn con đây
Xin đừng để bệnh nhiễm lây
Khổ con, khổ cả người ngoài, Chúa ơi!

TRẦM THIÊN THU

MUỐN SẠCH
[Niệm ý Lc 5:12-16 ≈ Mt 8:1-4; Mc 1:40-45]

Một người phong hủi đầy người
Khổ sở lắm rồi – khổ xác, khổ tâm
Người đời xa lánh, lãng quên
Lời không thể nói, nỗi oan mang hoài
Thấy Giê-su, đúng là Ngài
Người cùi sấp mặt nói ngay lời cầu:
“Nếu Ngài muốn, nếu thương yêu
Xin Ngài làm sạch nỗi đau thân này”
Chạnh lòng nên Chúa giơ tay
Rằng: “Tôi muốn, hãy sạch ngay bệnh cùi”
Phong cùi là chứng bệnh xui
Xui nhiều nhưng được thương rồi hên ngay
Tiếng đồn lan khắp đó đây
Đám đông lũ lượt xin Ngài chữa cho
Bệnh thì khỏi, tiếng được nghe
Lời thiêng ý thánh Giê-su ban truyền
Bể khổ là cõi trần gian
Tín nhân cũng phải thành tâm yêu người
Sẻ chia nhau cả cuộc đời
Môi miệng tươi cười, lời quý ý thơm
Cùng thông cảm với thông phần
Đỡ nâng gánh nặng đau buồn với nhau
Thập hình luôn phải vác theo
Yêu thương làm nhẹ bớt bao đau buồn
Noi gương Con Chúa từ nhân
Giơ tay chạm đến tha nhân vì tình
Thật lòng chứ chớ giả hình
Làm cho nhau được sạch tinh xác, hồn

TRẦM THIÊN THU

TRÁCH TRĂNG
[Niệm ý Mc 1:40-45 ≈ Mt 8:1-4; Lc 5:12-16]

Trăng đừng sáng nữa, Trăng ơi!
Mặc dù Trăng sáng cho đời đẹp hơn
Những người phong hủi rất buồn
Bởi vì đau đớn, xác thân rã rời

Trăng rằm đẹp lắm, Trăng ơi!
Nhưng Trăng càng sáng nỗi đời càng đau
Tay chân mòn hết còn đâu
Mặt mày biến dạng, liêu xiêu dáng người

Lạy Thầy, Con Đức Chúa Trời!
Cho đời Tin sáng – sạch cùi, hết phong
Trăng ơi! Trăng sáng đời Trăng
Xin tròn tuổi nguyện – tín trung van nài

Nhớ Hàn Mặc Tử một thời
Yêu trăng mà khổ, chợt vui hóa buồn
Phan-xi-cô sống nghèo nàn
Một đời chữ nghĩa cô đơn lạc loài! [*]

TRẦM THIÊN THU

[*] Hàn Mặc Tử tên thật là Phanxicô Nguyễn Trọng Trí (1912–1940). Ông rất đau đớn vì chứng phong cùi nên ông đã từng muốn “bán trăng.” Hàn Mạc Tử nghĩa là “chàng trai đứng sau bức rèm lạnh lẽo, trống trải.” Bạn bè gợi ý ông nên vẽ thêm mặt trăng khuyết vào bức rèm lạnh lẽo để lột tả cái cô đơn của con người trước thiên nhiên, vạn vật. “Mặt trăng khuyết” đã được “đặt vào” chữ “Mạc” thành chữ “Mặc” – Hàn Mặc Tử nghĩa là “chàng trai bút nghiên.” Tài sản để lại tại là 1 bộ bà ba trắng cũ, 1 bộ veston cũ, 1 đôi giày bata sắp hư, 1 gối nhỏ, 1 cuốn sách dày 200 trang và 1 bài văn tiếng Pháp viết bằng bút chì. Tuyệt nhiên Hàn thi sĩ không có một xu nào từ khi vào trại cùi cho đến chết. Thánh là Phanxicô Assisi là con người nghèo khó – chữ Hàn cũng có nghĩa là nghèo. Xin Chúa xót thương chàng Hàn!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment