[Niệm ý Mc 3:1-6 ≈ Mt 12:9-14; Lc
6:6-11]
Tay xòe là cái xòe tay
Như hoa năm cánh nở ngày Mùa Xuân
Vì tay khô bại mà buồn
Chẳng làm gì được, phải luôn cậy nhờ
Bại tay, người cũng ngây ngô
Thấy thương nên Chúa chữa cho được lành
Thế nhưng kẻ ác đành hanh
Buông lời chê trách để hành hạ nhau
Bởi vì tự ái dâng cao
Bới bèo ra bọ, đề cao chính mình
Bới bèo ra bọ, đề cao chính mình
Khi làm từ thiện, việc lành
Lẽ nào phải đúng quy trình hay sao?
Lẽ nào phải đúng quy trình hay sao?
Xót thương chẳng cứ lúc nào
Thấy sai thì sửa, thấy đau chữa liền
Cớ gì lệ thuộc ngày đêm
Thứ hai, thứ bảy, thứ năm,… để làm?
Chỉ vì ỷ lại, càm ràm
Ác nhân toa rập hại hiền nhân thôi
Chính nhân chẳng chịu phe sai
Thế nên họ quyết hại ai khác mình
Người tay bại được chữa lành
Xòe tay năm ngón đẹp tình Giê-su
TRẦM THIÊN
THU
NGÀY HƯU LỄ
[Niệm ý Lc 6:6-11 ≈ Mt 12:9-14; Mc 3:1-6]
Thấy sai thì sửa, thấy đau chữa liền
Cớ gì lệ thuộc ngày đêm
Thứ hai, thứ bảy, thứ năm,… để làm?
Chỉ vì ỷ lại, càm ràm
Ác nhân toa rập hại hiền nhân thôi
Chính nhân chẳng chịu phe sai
Thế nên họ quyết hại ai khác mình
Người tay bại được chữa lành
Xòe tay năm ngón đẹp tình Giê-su
NGÀY HƯU LỄ
[Niệm ý Lc 6:6-11 ≈ Mt 12:9-14; Mc 3:1-6]
Chúa Giê-su trung thành với lề luật
Ngài thi hành trọn tinh thần yêu thương
Không hình thức bên ngoài hoặc nói suông
Chỉ một niềm lo cứu nhân độ thế
Kiêng việc xác để thờ phượng Chúa Trời
Nghỉ làm việc là để vinh danh Ngài
Chứ không nghỉ để lo ăn lo uống
Là cứu người chứ không phải sát nhân
Mong con người được hạnh phúc luôn luôn
Như vậy là Thiên Chúa được vinh hiển
Bởi vì Ngài lo chữa bệnh cứu người
Đó là điều làm Chúa Cha rất vui
Lòng nhân đạo quan trọng hơn hy lễ [*]
Có lẽ nào đành bỏ mặc, làm ngơ?
Cứ chăm chăm lo giữ luật trọn bề
Có ích gì khi không thương đồng loại?
Liền bực tức, lập mưu tố cáo Ngài
Kẻ ác tâm đâu biết xót thương ai
Mà chỉ mong chính mình được khen ngợi
Lá gan họ lớn hơn cả vầng trăng
Nên lời nói và hành động ngược ngang
Khốn cho tôi nếu tôi theo bước họ!
[*] Mt 12:6-8 – “Tôi nói cho các ông hay: ở đây còn lớn hơn Đền Thờ nữa. Nếu các ông hiểu được ý nghĩa của câu này: TA MUỐN LÒNG NHÂN CHỨ ĐÂU CẦN LỄ TẾ, ắt các ông đã chẳng lên án kẻ vô tội. Quả thế, Con Người làm chủ ngày sa-bát.”
BẠI ĐỜI
[Niệm ý Mc 3:1-6 ≈ Mt 12:9-14; Lc 6:6-11]
Mọi lúc mọi thời vẫn nhức nhối luôn
Vì ai cũng nhận mình hơn
Không chịu nhường nhịn, bất cần, ly khai
Chiến tranh tôn giáo còn hoài
Nên cần hiệp nhất tháng ngày trần gian
Tay teo, tay bại, khô dần
Làm sao vươn tới tha nhân, mọi người?
Chúa buồn nên Chúa không cười
Lòng người chai đá lâu rồi, cứng đơ
Dân xưa toan tính mưu mô
Hại người công chính Giê-su nhân lành
Dân nay cũng vẫn bạc tình
Ghét ai từ thiện, làm lành, sống ngay
Bại đời vì bại đôi tay
Vết thương lớn vẫn còn đây, chưa lành!
TEO ĐỜI
[Niệm ý Lc 6:6-11 ≈ Mt 12:9-14; Mc 3:1-6]
Nhưng vô cùng hữu ích
Làm biết bao công việc
Cho mình và cho người
Thật khó và thật khổ
Dễ dàng thành vất vả
Tay liệt kể như không
Tay teo vì vị kỷ
Đời cũng liệt như thế
Bởi không vươn mến tin
Đời hết teo, khỏi liệt
Sống tràn đầy nhiệt huyết
Vì mến Chúa, yêu người
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment