[TGP
Saigon tạm ngưng sinh hoạt cộng đoàn từ 22-5-2021]
Nhà thờ lại vắng tiếng chuông
Không gian lại hóa bất thường, buồn
thay!
Xung quanh vi-rút bủa vây
Chẳng khác chi bầy thú dữ gầm vang [*]
Sân nhà thờ tựa vườn hoang
Bước chân tín hữu phải nhường vì sao?
Bâng khuâng lặng lẽ nhìn nhau
Thánh ca lỡ nhịp, cung sầu mênh mang
Cầu xin Thiên Chúa xót thương
Cứu nguy thế giới khỏi vòng khổ đau
TRẦM THIÊN THU
[*] Tv 22:13-14.
ƠN CHÚA THÁNH THẦN
1. Ơn Khôn Ngoan giúp phân biệt phải–trái, thực–hư.
2. Ơn Hiểu Biết giúp hiểu rõ các Giới Răn của Chúa và Giáo Hội.
3. Ơn Lo Liệu giúp biết giải quyết đúng đắn các khó khăn của cuộc
sống.
4. Ơn Sức Mạnh giúp vượt qua mọi khó nguy trong cuộc sống và chu
toàn các bổn phận.
5. Ơn Thông Minh giúp nhận ra Thánh Ý Chúa trong mọi hoàn cảnh của
cuộc sống.
6. Ơn Đạo Đức giúp biết yêu mến và tín thác vào Chúa, đồng thời
biết nâng đỡ tha nhân.
7. Ơn Kính Sợ Chúa giúp tôn thờ Ngài, kính trọng quyền năng của
Ngài và xa tránh mọi điều xúc phạm Ngài.
TÍN NGÔN
“Lạy Đức Chúa, xin bỏ qua lỗi lầm của tôi tớ Ngài, vì con đã hành
động rất ngu xuẩn.” (2 Sm 24:10)
Tai ương, ôn dịch hoành hành
Là lời cảnh báo sửa mình cho mau
Con người tự mãn, tự kiêu
Chúa cho khốn khổ dạy điều khôn ngoan
Chứ Ngài không bắt chịu oan
Khôn thì sám hối, làm càn là ngu
Như vua Đa-vít ngày xưa
Chân thành sám hối, xin tha tội mình
Ba ngày ôn dịch hoành hành
Khiến cho cả đám dân lành chết oan
Vì ông mắc phải sai lầm
Mà liên lụy đến tha nhân khắp vùng
Giật mình ông biết mình khùng
Cầu xin tha thứ, Chúa thương xót liền
Ngày nay tai họa khắp miền
Nhân loại rất cần sám hối cho mau
Sai lầm liên đới lẫn nhau
Việc lành cũng ảnh hưởng theo rõ ràng
Cầu xin Thiên Chúa xót thương
Nhưng cần thiết phải thật lòng ăn năn
TRẦM THIÊN THU
VŨ ĐIỆU LẠC ĐÀ
[Niệm khúc Mt 19:23-30 ≈ Mc
10:23-31; Lc 18:24-30]
Vua Tia hợm hĩnh, kiêu căng
Liều mạng khinh thường, mạo nhận thần linh [1]
Phàm nhân mà dám ngông nghênh
Kẻ ngu xuẩn cứ tưởng mình khôn ngoan
Lạc đà là vật bốn chân
Lêu khêu, lóng ngóng, khó khăn chuyển dời
Bước đi chậm rãi lắm thôi
Làm sao múa điệu cho người mua vui?
Vì nghèo khổ phải ngậm ngùi
Phú ông ỷ lại, chê cười hàn nhân
Thế nên Chúa nói thẳng luôn:
“Nước Trời họ khó bước chân mình
vào”
Lạc đà là dạng người giàu
Lỗ kim nó chẳng thể nào chui vô
Giàu không có tội chi mô
Tội là bởi họ khinh chê người nghèo
Thấy người thiếu thốn, gian lao
Cửa lòng họ khép chặt vào, khóa luôn
Người nhà cũng chẳng có phần
Đi làm từ thiện thì ơn ích gì?
Múa hoài vũ điệu lạc đà
Lóng ngóng như gà mắc sợi tóc thôi
Môn sinh sửng sốt cất lời:
“Thế ai được cứu, Thầy ơi, hỡi
Thầy?”
Chúa nhìn thẳng, miệng nói ngay:
“Sẽ không thể đối với loài phàm
nhân
Thế nhưng Thiên Chúa toàn năng
Mọi điều mọi sự chỉ xoàng mà
thôi”
Lạy Thầy – Thiên Chúa Ngôi Lời
Khước từ là chuyện cả đời phàm nhân
Chứ đâu hệ tại vui – buồn
Khổ mà tin mến, phúc phần mai sau
Chỉ xin Thiên Chúa hai điều [2]
Không lừa đảo, cũng chẳng liều dối gian
Xin đừng phải chịu nghèo hèn
Xin đừng giàu có, đủ phần dùng thôi!
Hằng ngày vui phận bầy tôi
Mến Chúa, yêu người đúng luật Ngài ban
Không hề táng tận lương tâm [3]
Mất lòng nhân bởi vì phần táng minh [4]
Chịu luôn táng vị phần mình [5]
Lạy Thiên Chúa, Đấng nhân lành, cứu con!
TRẦM THIÊN
THU
[1] Ed 28:1 – “Ngươi chỉ là người, chứ không phải là thần mà lại
dám cho mình ngang hàng với thần thánh.”
[2] Cn 30:7-9a – “Con chỉ xin hai điều, Ngài đừng nỡ chối từ trước
khi con nhắm mắt: Xin đẩy xa con lời dối trá và chuyện lọc lừa. Xin ĐỪNG để con
túng nghèo, cũng ĐỪNG cho con giàu có; chỉ xin cho con cơm bánh cần dùng, kẻo
được quá đầy dư, con sẽ khước từ Ngài.”
[3] Táng tận lương tâm: mất hết cả lòng lành, mất tất cả
lương tâm [động từ TÁNG: mất, đánh mất; trạng từ TẬN: đến hết mức giới hạn.]
[4] Táng minh: mù mắt – ý nói “mù tâm linh.”
[5] Táng vị: mất địa vị – ý nói “mất cương vị làm con cái Thiên
Chúa.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment