Thứ Sáu, 20 tháng 11, 2020

CHỚ TƯỞNG KẺO LẦM

[Niệm ý Lc 20:27-40 ≈ Mt 22:23-33; Mc 12:18-27]


Cứ tưởng nên mới bị lầm

Tưởng là suy diễn theo phần mình mong

Kiếp này là chuyện đời thường

Hoàn toàn chẳng giống Thiên Đường mai sau

Bây giờ có ít, có nhiều

Đếm xuôi, tính ngược, trước – sau rõ ràng

Có gia đình, có vợ chồng

Là chuyện đời thường trần thế mà thôi

Chuyện mai sau thuộc Nước Trời

Không còn phân biệt kiểu loài người đâu

Chẳng rành mà cứ nói nhiều

Nói nhiều, sai lắm, chứ nào hay chi

Khôn thì chớ ý kiến gì

Lặng im là lúc khôn ra hơn rồi

Thánh Kinh hiểu nghĩa đen thôi

Nên hay bắt bẻ, lắm lời ngây ngô


TRẦM THIÊN THU

ĐỜI NÀY KIẾP SAU

[Niệm ý Lc 20:27-40 ≈ Mt 22:23-33; Mc 12:18-27]


Đời này khác hẳn kiếp sau

Đừng suy diễn kiểu tào lao ý mình

Đã không biết, chớ phê bình

Đừng ngang ngược nói linh tinh lắm điều

Nói ra càng rõ ngu nhiều

Càng dốt càng liều lý luận lôi thôi

Sống nay mà chẳng có mai

Như con chó chết, chẳng ai sợ gì

Chết rồi cũng chẳng còn chi

Không lo, không sợ, chẳng nguy, chẳng cần

Thế nhưng sau đó vẫn còn

Người khôn, kẻ khốn, có phần riêng ngay

Tùy vào cách sống đời này

Hôm nay chịu khổ, ngày mai vui mừng

Đời này xả láng huy hoàng

Nay sống vội vàng, mai chắc khốn thôi

Nay – mai sẽ hóa đời đời

Đừng như Sa-đốc loi choi, hợm mình

Một lời nói dẫu vô tình

Cũng sẽ hóa thành hình phạt đời sau

Vinh và nhục rất gần nhau

Bởi vì cái lưỡi tào lao lắm lời [*]

Giữ gìn miệng lưỡi, Chúa ơi!

Xin tra hàm thiếc ngựa đời con đây


TRẦM THIÊN THU

[*] Hc 5:13 – “VINH hay NHỤC đều ở LỜI NÓI cả, và CÁI LƯỠI chính là MỐI HỌA cho con người.”


NHẸ

Cái TÔI càng lớn, SĨ DIỆN càng nhiều, càng dễ bị tổn thương. Tại sao một cọng rơm hay một tờ giấy được thả từ lầu cao xuống đất mà nó không bị tổn thương? Bởi trọng lượng nó nhẹ.

Nhưng mà tại sao một cái tô, một quả táo được thả từ trên cao xuống bị vỡ, bị hư hại? Bởi trọng lượng của nó nặng quá, cộng với sức hút của trái đất nên tạo ra sự đổ vỡ.

Người sống biết xem nhẹ mình một chút, khi mà bạn nghĩ bạn chỉ là một cọng rơm, dẫu cuộc đời có tấn công mình ra sao, lực tổn thương sẽ rất nhỏ thậm chí không có.

Nhưng vì bạn tự xem mình là cái tô, là quả táo vĩ đại, bạn sẽ là những gì dễ vỡ nhất. Trước sóng gió cuộc đời kỳ thực bạn rất mong manh!

Ngày nào bạn còn coi nặng bản thân và lòng sĩ diện quá nhiều thì dễ bị tổn thương và đau khổ chất chứa chiếm hết chỗ hạnh phúc kiếp nhân sinh.

Xin nhớ: Trân Trọng Bản Thân và Quan Trọng Bản Thân là hai điều HOÀN TOÀN KHÁC BIỆT.

(sưu tầm)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment