Thứ Tư, 7 tháng 10, 2020

CỚ

[Niệm ý Mt 22:1-14 ≈ Lc 14:15-24]


Được dự tiệc Nước Chúa

Thật là diễm phúc thay!

Tiệc dành cho tất cả

Không trừ bất cứ ai


Cuộc sống quá bận rộn

Trong thời đại ngày nay

Đêm khuya bận tính toán

Việc làm suốt cả ngày


Rảnh thì phải thư giãn

Lướt web, rồi trò chơi

Ăn uống cũng phải vội

Con bận lắm, Chúa ơi!


Cái cớ thật cắc cớ

Với lý lẽ rất hay

Biết mà không dễ bỏ

Nên con cứ loay hoay


Được dự tiệc Nước Chúa

Thật là diễm phúc thay!

Từ nay thôi viện cớ

Xin Chúa giúp con đây


TRẦM THIÊN THU

[Niệm ý Mt 22:1-14 ≈ Lc 14:15-24]

Tiệc vui Chúa đãi mọi người
Bất kỳ ai cũng được mời tham gia
Không phân biệt trẻ hay già
Giàu nghèo gì cũng cứ vô đồng bàn
Đây là đại tiệc Thiên Đàng
Miễn phí hoàn toàn, không phải đắn đo
Không ép buộc, được tự do
Ai đi được phúc, không đi mất phần
Làm theo quy định là cần
Thay y phục lễ cưới liền rồi vô
Phòng thay y phục ngay kia
Không theo quy định tại vì mình thôi
Nước Trời là tiệc mừng vui
Tất cả mọi người đều thấy hân hoan
Bây giờ tiệc cưới sẵn sàng
Đừng có mơ màng trần thế, ai ơi!
Mọi người đều được Chúa mời
Đến ngay, đừng có nói lời kiếu chi
Chúa mời gọi, chẳng loại trừ
Thế nhưng ít kẻ ước mơ Tiệc Trời
Tại mình chứ chẳng tại ai
Cuộc đời chỉ một, đúng – sai một lần

TRẦM THIÊN THU

 Thiệp Mời Thương Xót – https://tramthienthu.blogspot.com/2017/10/thiep-moi-thuong-xot.html

LIÊN LỤY

(khốn khổ cho dân Việt vì có “thằng ngọng” là bộ trưởng giáo dục)


Khổng Tử có học trò tên Mỗ, người nước Đằng. Mỗ học vào loại trung bình, song luôn luôn tự cho mình là giỏi nhất. Học được vài năm, Mỗ xin về nước vì tưởng rằng đã học hết đạo của thầy. Tử Cống thấy vậy hỏi:

– Người ấy về nước rồi làm quan có sao không?

Khổng Tử rung đùi đáp:

– Không sao.


Lại hỏi tiếp:

– Làm tướng có được không?

Khổng Tử vuốt râu đáp:

– Được.


Lại hỏi tiếp:

– Thế nhỡ về làm giặc?

Khổng Tử vừa ngáp vừa trả lời:

– Cũng không hại gì.


Bấy giờ Tử Cống mới yên tâm mà thủng thẳng:

– Nghe nói Mỗ xin về nước chỉ để làm thầy!


Khổng Tử vừa nghe câu đó, bỗng giật bắn mình. Thế là chân không kịp xỏ giày, áo không kịp cài khuy, vội vàng lao ra cổng chạy như hớt hơ hớt hải. Học trò đuổi theo hỏi:

– Thầy chạy đi đâu?

Khổng Tử vừa chạy vừa đáp:

– Sang ngay nước Đằng.


Học trò lại hỏi:

– Sang nước Đằng làm gì?

Khổng Tử vẫn vừa chạy vừa trả lời:

Sang ngăn không cho tên Mỗ làm thầy. Hắn có làm quan thì cùng lắm chỉ hại đến một ấp. Làm tướng cũng chỉ hại đến một thành. Thậm chí có làm giặc cũng chưa chắc đã hại nổi ai. Nhưng nếu hắn làm thầy thì sẽ hại đến muôn đời. Ngay cả ta cũng khó mà tránh khỏi liên lụy!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment