[Niệm khúc Mt 9:9-13 ≈ Mc 2:13-17; Lc 5:27-32]
Mát-thêu thu thuế cho đời
Mùi tiền bạc ám vào người đã lâu
Việc đời ắt hẳn nhức đầu
Kẻ khinh, người ghét, buồn nhiều hơn vui
Cái nghề đeo nghiệp hóa xui
Lặng thầm chịu đựng, ngậm ngùi mình ên
Chúa Giê-su thấy ông hiền
Gọi ông theo Chúa loan tin Nước Trời
Thế là thoát khỏi nợ đời
Mát-thêu đứng dậy, mỉm cười, vui ngay
Không do dự, bỏ việc này
Bạc tiền bỏ hết, theo Thầy Giê-su
An tâm dù nắng hay mưa
Nhẹ lòng, thoát nợ, trọn mơ Tin Mừng
TRẦM THIÊN THU
Dễ mà lại khó – khó gì khó ghê!
Thói quen vội vã vét vơ
Máu tham vốn dĩ từ xưa quen rồi
Bỏ sao khó quá đi thôi
Dẫu là bỏ thứ nhỏ nhoi, dư thừa
Cố buông bỏ mãi vẫn chưa
Bao năm qua vẫn cứ ù lì thôi
Bỏ mà cứ luyến tiếc hoài
Vì thế cuộc đời vẫn chẳng đổi thay
Sớm chiều vẫn cứ loay hoay
Quay qua quay lại, xoay xoay lòng vòng
Bỏ mình thật khó vô cùng
Thế nên việc thứ tha không muốn làm
Chẳng mau bỏ, cứ phân vân
Lòng còn tức giận, ghét ghen, lọc lừa,…
Không buông nên vẫn nặng nề
Cứ ì ạch mãi, chẳng ra khỏi mình
Cầu xin Thiên Chúa thương tình
Giúp con dứt khoát bỏ mình, làm ngay
Kéo con khỏi cuộc đắm say
Dám buông bỏ hết sự này, thứ kia
Ước gì bắt chước gương xưa
Mát-thêu bỏ hết, không gì luyến lưu
Đứng lên, chân bước, chẳng nao
Trả đời mọi thứ vì yêu Chúa Trời
TRẦM THIÊN THU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment