[Niệm ý Mt 18:21-35]
Chắc hẳn người nào cũng tính ra ngay
Tính thì đúng, chẳng hề sai
Nhưng mà sống đúng toán này khó ghê!
Hay là cái miệng nói cho qua lần?
Nhẩm đi nhẩm lại ngày đêm
Đáp án cố tìm mà tính chẳng ra
Cộng, trừ rồi lại nhân, chia
Không ra đáp số vì trừ tình yêu
Con người tha thứ cho nhau
Đáng gì so với tình yêu Chúa Trời
TRẦM THIÊN THU
BÀI TOÁN THA THỨ
[Niệm ý Mt 18:21-35]
Chuyện tha thứ tưởng dễ mà rất khó
Bởi “cái tôi” là ải khó vượt qua
Bài toán khó là bài toán thứ tha
Cứ giải mãi mà chưa ra đáp án
Năm chữ T – THA THỨ thì THÀNH THÁNH
Biết là thế, thật dễ nói lời suông
Nhưng thực hành lại thấy khó vô cùng
Ai cũng lỗi, chỉ mình tôi vô tội!
Thật khốn nạn, vì đời tôi tăm tối
Lỗi của người sơ sài chứ chẳng to
Vậy mà sao tôi vẫn thấy khó tha
Óc trái nho nên nghĩ suy rất thấp
Người ta nợ chỉ vài có ngàn bạc
Thế mà lại hống hách bởi tự kiêu
Còn tiền triệu, tiền tỷ, nơ mình nhiều
Mà chủ nợ cho trả dần, cho khất
Tội ngập đầu mà Chúa tha cho hết
Sao tôi lại nỡ thù hận tha nhân?
Chúa không thể tha kẻ chẳng ăn năn
Lại còn dám tìm tha nhân siết nợ!
Nếu phải chịu bao gian nan, khốn khổ
Là hợp lý chứ chẳng có hàm oan
Xét lại mình trước khi xét tha nhân
Này, tôi ơi, tỉnh mau – đừng mê ngủ!
TRẦM THIÊN THU
ĐỐ
Đố ai làm được thế này
Chấp cả thế giới, cả loài người luôn
Kiểu này chỉ ở Việt Nam
“Nhân tài ảo” khiến dân oan đủ điều
Vậy mà vẫn cứ nói liều
Hợm mình, khoe mẽ, tự kiêu, giả hình!
VIỄN ĐÔNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment