[Niệm ý Mt 9:9-13 ≈ Mc 2:13-17; Lc 5:27-32]
Ai cũng đầy tội lỗi
Xám xịt hoặc đen ngòm
Chẳng mấy khi thấy khỏe
Cả xác và cả hồn
Chúa thấy người thu thuế
Tên gọi là Mát-thêu
Nghe nói đi theo Chúa
Ông đứng dậy đi theo
Người yếu thành người khoẻ
Nhờ Thần Y Giê-su
Chúa đâu cần lễ tế
Mà chỉ muốn nhân từ
Tội lỗi và sám hối
Hai vần trắc đối nhau
Nhờ Tình Chúa tuyệt đối
Tội nhân được thương yêu
Khoe tội là tự thú
Chúa chẳng chấp lách chi
Muốn khỏe thì xin Chúa
Ơn thứ tha diệu kỳ
Muốn KHOE gì cứ HỎI
Chắc chắn là KHỎE ngay
Việt ngữ không tuyệt đối
Nhưng đánh vần rất hay
Lê-vi bị lấy hết
Tội lỗi cũng sạch trơn
Mát-thêu thật diễm phúc
Được miễn thuế, nhận ơn [*]
TRẦM THIÊN THU
[*] Lê-vi nghĩa là “bị lấy đi,” Mát-thêu nghĩa là “được trao ban.”
✽ Chân Dung Mátthêu – https://tramthienthu.blogspot.com/2013/09/chan-dung-thanh-mat-theu.html
✽ Mùa Cứu Thương – https://tramthienthu.blogspot.com/2016/02/mua-cuu-thuong.html
Ô NHIỄM ÂM THANH
Câu Kinh Thánh này từ ngàn xưa, chắc chắn không liên quan vấn đề hát karaoke ngày nay. Tuy nhiên, có thể dựa vào ý tưởng trách mắng đó mà suy nghĩ và nhìn lại “phong cách” của mình.
Người ta nói: “Hát hay không bằng hay hát.” Đúng vậy! Nhưng đừng lấy câu đó mà biện hộ cho sự tồi tệ của mình. Câu nói đó có ý tích cực, khuyến khích hát cho vui, đừng mặc cảm hoặc mắc cỡ. Tất nhiên giọng hát cũng phải nghe “lọt lỗ tai” một chút, mặc dù không hay như ca sĩ – mà thật ra có những ca sĩ hát nghe cũng “ghê” thấy mồ đi chứ hay ho gì!
Cứ tối đến là nơi này, nơi nọ “râm ran” những “tiếng lạ” phát ra từ những chiếc loa mở hết công suất. Những người “vô tội” không chỉ bị tra tấn về âm thanh mà còn bị hành hạ bởi những “giọng ca quái đản.” Hát dở cũng còn “đỡ tủi,” đàng này hát quá tệ, ngang hơn cua bò. Sai nhịp thì chẳng đáng nói chi, mà vì cao độ không được nốt nào, phải chi cứ đọc theo lời có lẽ còn “nghe được” hơn là rướn cổ ra mà… hét – không phải là “hát” nữa. Có những đoạn không biết hát thế nào thì họ “sáng tác” giai điệu luôn. Ôi chao, họ thật “đa tài” quá chừng!
Đáng lẽ “ca hát MÁT tai” thì lại là “ca hát RÁT tai.” Hát là hành động tốt nhưng người hát cứ tưởng mình hát như RÓT vào tai người khác mà thật ra là hát như ĐỤC vào tai người khác, làm hư tai những người “vô tội” phải chịu đựng khi nghe họ hát. Khổ thật!
Ai có thân nhân “hát hay” kiểu cua bò thì cũng nên đề nghị họ đừng “biểu diễn” nữa, đừng làm khổ hàng xóm nữa. Hãy khuyên họ can đảm chấp nhận thực tế về khả năng ca hát của họ mà “tha thứ” cho hàng xóm, trả lại sự an lành cho hàng xóm. Đó cũng là “làm phúc” vậy!
Sự thật mất lòng, nhưng dám chấp nhận sự thật đó mới có thể sống tốt hơn, không “làm khổ” người khác nữa.
TRẦM THIÊN THU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment