Sunday, March 3, 2019

BUÔNG RƠI

Buông đời để khỏi chơi vơi
Buông lòng để bỏ cái tôi nặng nề
Buông tay thoát khỏi quỷ ma
Buông dao để tránh hiểm nguy hại người
Buông môi miệng, khỏi lôi thôi
Buông đôi mắt, khỏi liếc người dọc ngang
Buông chân để khỏi lang thang
Buông tim để tránh hoang mang kiếp người
Buông bao khát vọng cuộc đời
Để gặp Chúa Trời, xin được thứ tha

TRẦM THIÊN THU
Sáng 03-03-2019

 SINH NHẬT BUỒN

Sinh nhật buồn không nến
Chẳng có một bông hoa
Không ai để hò hẹn
Cũng chẳng ai tặng quà

Ngồi một mình làm thơ
Rồi phổ thành khúc hát
Nghe nỗi buồn mặn chát
Sinh nhật đầy suy tư

Hôm nay trời bỗng lạ
Không nắng mà nóng oi
Đất trời thèm chút gió
Thương mấy giọt buồn rơi…

TRẦM THIÊN THU

MỘT PHẠM TRÙ

Mấy mươi năm miệt mài tìm giai điệu
Góp nhặt và chắt chiu
Từng nốt nhạc trên bước đường lãng tử
Những cung bậc rạo rực thương yêu

Hơn bốn mươi năm hình thành lãng mạn
Những câu thơ vụng về
Ngày tháng trôi qua lãng đãng
Độc hành và trầm mình giữa vũng đam mê

Hơn bốn mươi năm chằng chịt như mạng nhện
Vụn vỡ bao ước vọng mênh mang
Mòn dốc đời – Bóng chiều ẩn hiện
Chân chồn bước mỏi kiếp lang thang

Về đâu những ngày dài mỏi mệt
Về đâu một cõi tịch lặng khuya
Ai cũng một lần chết
Khép lại khoảng sinh nhật nắng mưa!

Giữa nắng trưa hè oi ả
Ghép mấy câu thơ để tự tặng mình
Nghe lời ve trách cứ
Thấy mình vô duyên, bất tài, và… ngông ngênh!

TRẦM THIÊN THU

No comments:

Post a Comment

Comment