Saturday, November 25, 2017

VỊNH “ĐÚNG QUY TRÌNH”

Có những người “mang tiếng” là tiến sĩ
Có những người là ông nọ, bà kia
Nói những lời ngông cuồng kiểu “ngây ngô”
Phải nói thẳng họ như kẻ ngáo đá!

Chạy xe ôm mà xây được biệt thự
Chỉ bán chổi cũng sắm được nhà lầu
Chứng tỏ mình có bằng cấp, tài cao
Họ đề xuất cải cách “phá” Quốc ngữ!

Mớ hổ lốn mấy mươi năm còn đó
Dạy vu vơ, đạo đức lại coi thường
Ưa hình thức, phe cánh để lập công
Họ gọi là “đúng quy trình”. Thật lạ!

Ngành giáo dục cùng với ngành y tế
Là hai thứ cần thiết cho nhân dân
Giáo dục sai, rồi y tế làm càn
Thì hỏi rằng còn chi là dân tộc?

Kẻ giả hình tìm “lộc”, không tìm “phúc”
Chỉ tham lam, đâu cần biết nghĩa nhân
Thật đáng thương cho dân tộc Việt Nam
Vua Hùng ơi, ông đừng lặng im nữa!

TRẦM THIÊN THU

TIẾN SĨ VIỆT NAM

Tiến sĩ ngày nay khắp Việt Nam
Tư duy theo kiểu nói càm ràm
Đua nhau lý luận không nghe được
Tiến sĩ quy trình giấy rõ ràng

Lò ấp vài tuần, tiến sĩ ngay
Có đầu không óc, nói như say
Lấy lu chống ngập, cá sặc nước,…
Luận điệu ngu xuẩn thấy rõ ngay

Luận án “cao siêu” kiểu luộc rau
Thí sinh, giám khảo giống như nhau
Việt Nam tiến sĩ nhiều như kiến
Công trình chẳng thấy có cái nào!

TRẦM THIÊN THU

VỊNH TIẾN SĨ GIẤY – Tác giả: Nguyễn Khuyến

I.
Rõ chú hoa man [1] khéo vẽ trò,
Bỡn ông mà lại dứ thằng cu.
Mày râu mặt đó chừng bao tuổi,
Giấy má nhà bay đáng mấy xu?
Bán tiếng mua danh thây lũ trẻ,
Bảng vàng bia đá vẫn nghìn thu.
Hỏi ai muốn ước cho con cháu,
Nghĩ lại đời xưa mấy kiếp tu.

II.
Cũng cờ, cũng biển, cũng cân đai,
Cũng gọi ông nghè có kém ai.
Mảnh giấy làm nên thân giáp bảng, [2]
Nét son điểm rõ mặt văn khôi. [3]
Tấm thân xiêm áo sao mà nhẹ?
Cái giá khoa danh thế mới hời! [4]
Ghế tréo, lọng xanh ngồi bảnh chọe,
Nghĩ rằng đồ thật hóa đồ chơi!

CHÚ THÍCH
1. Hoa man: người thợ làm nghề hàng mã.
2. Giáp bảng: bảng đề tên từ học vị tiến sĩ trở lên.
3. Văn khôi: đầu làng văn, ở đây chỉ người đỗ đạt cao.
4. Hời: giá rẻ.

No comments:

Post a Comment

Comment