Thứ Năm, 8 tháng 6, 2017

GIỌT THÁNG SÁU

Tháng Sáu mưa buồn ướt sũng câu thơ
Ta ngồi run rẩy bồi hồi mong đợi
Vắt kiệt con tim chảy đầy bối rối
Mưa lại về xối xả nỗi cô liêu

Tháng Sáu vẫn ngọt ngào như ca dao
Êm đềm xen lẫn chút gì trách móc
Mưa bất chợt như những giọt nước mắt
Hạn hán tình yêu mà ngỡ tương tư

Tháng Sáu chập chờn, liêu trai, mơ hồ
Chút thực, chút hư, và chút ngây dại
Mà cũng nhí nhảnh, điệu như con gái
Để lòng người thêm lãng mạn, ngu ngơ…

TRẦM THIÊN THU

LỜI THÁNG SÁU

Bước trăm năm mệt rã rời
Bao nhiêu thử thách khiến đời hom hem
Sáng lo, trưa sợ, tối phiền
Mưa đời dai dẳng ướt mèm tân toan
Nắng đời phơi chẳng khô buồn
Cuối ngày dệt sợi hoàng hôn lạc loài
Cõng buồn mây lững lờ trôi
Phù dung biến sắc tím đời mau qua
Kiếp người cũng tựa cánh hoa
Trăm năm chưa trọn vội xa nhau rồi
Cuộc đời chẳng mấy lần cười
Cứ buồn rồi khóc chơi vơi bao lần
Gian nan một kiếp nhân trần
Mối đời sinh – tử, phân vân ngắn – dài

TRẦM THIÊN THU

TÂM TƯ THÁNG SÁU

Ngược xuôi bước khổ tháng ngày
Sớm chiều chỉ thấy đọa đày nghĩ suy
Mưa chiều tháng Sáu lưu ly
Bao nhiêu tâm sự bộn bề tâm can
Mưa rơi những giọt êm đềm
Mà sao nhức buốt ướt mềm tâm tư!
Bồi hồi ngày tháng thực, hư
Miên man từng bước lãng du cuộc đời
Cõi về – kẻ khóc, người cười
Trăm năm là một chuyến đời phù sinh
 
TRẦM THIÊN THU

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment