Thứ Bảy, 14 tháng 1, 2017

MIỀN THÁNG GIÊNG

Tháng Giêng, rạo rực một miền thơ yêu thương
Dẫu con người mang trái tim trần thế
Vậy mà thơ vẫn nồng nàn quá
Khôn xiết tả những vần đẹp tựa ca dao

Tháng Giêng, cùng hát lý thương nhau
Trời nắng pha lê trong trẻo mơ ước
Mùa Xuân về đất trời ấm áp
Nảy lộc biếc đầu cành tháng Giêng

Men thơ làm tâm hồn chợt chao nghiêng
Ai say men tình khi mùa tới?
Phố phường nhộn nhịp khiến con tim đắm đuối
Cảm ơn tháng Giêng ngồn ngộn tứ thơ

Miền-Tháng-Giêng lênh láng ước mơ
Ước mơ tâm linh, ước mơ trần tục
Nguyện xin Chúa cho chúng con hạnh phúc
Hạnh phúc trần gian và hạnh phúc Thiên Đường

Cảm tạ Chúa luôn giàu lòng xót thương
Đã ban bình an suốt năm cũ
Xin cho năm mới đẹp như Mai nở
Rạng rỡ Tình Chúa và thắm đẹp tình người

TRẦM THIÊN THU

MIỀN TẤT NIÊN

Chúc mùa xuân mới bình an
Mọi người được Chúa ban ơn dồi dào
Canh tân, sám hối, yêu thương
Thi hành đức ái sớm chiều quyết tâm
Chúa Giê-su vẫn ân cần
Kẻ ác, người hiền đều được Ngài thương
Dẫu Ngài là Chúa Thiên Đường
Thế mà nhân thế coi thường, ghét oan
Con chồn còn có cái hang
Con chim có tổ tựa nương đêm về
Chúa Giê-su chẳng có gì
Dẫu là một chỗ tựa cho cái đầu [*]
Đời Ngài nghèo khó, khổ đau
Sinh nghèo, sống khổ, chết treo thập hình
Thương người mà bị phụ tình
Nhưng chúc an bình cho các ác nhân
Cuối năm – khoảnh khắc tất niên
Trời trong, nắng đổ êm đềm khắp nơi
Nhìn lên Thánh Giá mà coi
Giê-su Con Chúa tả tơi thân mình
Xuân thiêng là khoảng hy sinh
Tết thiêng là khối ân tình hiến trao
Cầu xin Thiên Chúa chí cao
Chúc lành năm mới với nhiều hồng ân

TRẦM THIÊN THU
[*] “Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu.” (Mt 8:20; Lc 9:58)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment