Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2016

NIỆM THU

“Cái khôn của người nghèo bị khinh dể, lời người ấy nói chẳng ai chịu lắng nghe.” (Gv 9:16)

Cuối ngày, cuối tháng, cuối năm
Cuối Thu se lạnh âm thầm vào Đông
Lơn tơn ngọn gió chạy rông
Thổi cơn mưa lũ chạy vòng trần gian
Dân lành chợt hóa dân oan
Nghèo khổ chịu hèn, khôn cũng chịu thua
Lạy Thiên Chúa, Đấng nhân từ
Xin Ngài thương xót, chở che dân lành

TRẦM THIÊN THU

NỖI BUỒN VÔ NGÔN

Nỗi buồn chẳng nói nên lời
Lặng im cảm nhận chơi vơi trong lòng
Mùa Thu buồn lá úa vàng
Người buồn đơn độc, mơ hoang kiếp người
Mình ên quên cả tiếng cười
Xa xăm ánh mắt nhìn người chẳng quen
Ngày đêm suy nghĩ miên man
Thương mình, thương cả nhân gian đời này
Đời buồn nên lắm đắng cay
Xin ơn can đảm để say thập hình
Dang tay để viết chữ Tình
Như Giê-su, Đấng cứu người trần gian
Nỗi buồn hiu quạnh lặng câm
Xin dâng lên Chúa để đền tội riêng

TRẦM THIÊN THU

TRẦN GIAN TĨNH ĐỘNG

Trần gian tĩnh động gần, xa
Trầm tư điệu lý giao mùa thiên nhiên
Trần gian tĩnh động nhớ quên
Bồi hồi khúc hát nỗi niềm đầy vơi
Trần gian tĩnh động đất trời
Thời gian khắc khoải một thời ngái xa
Trần gian tĩnh động thi ca
Nắng phai bất chợt, rơi mưa bất thường
Trần gian tĩnh động xót thương
Tạ ơn Thiên Chúa giàu lòng từ bi
Trần gian tĩnh động lưu ly
Kính mừng Đức Thánh Mẫu Nghi nhân hiền

TRẦM THIÊN THU

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment