Thứ Sáu, 29 tháng 4, 2016

CA DAO HÈ

Đêm hè không khí oi nồng
Mồ hôi chảy ướt phần lưng bé nằm
Mẹ ngồi tay quạt nhẹ nhàng
Hát ru bé ngủ giấc ngoan đêm về
Bé nhìn mặt mẹ hiền hòa
Bé thương mẹ nhất cả từ trong mơ
Nghe câu mẹ hát ầu ơ
Bé mong mau lớn cho vừa ca dao
Đáp đền chín đức cù lao
Mẹ là nguồn suối ngọt ngào yêu thương

TRẦM THIÊN THU

TRẦM TƯ HÈ

Ngày Hè nắng quái vô thường
Nỗi buồn rơi rụng đầy đường tôi đi
Mơ hồ giấc mộng xuân thì
Lạc loài giấc mộng già nua muộn phiền
Trầm tư mưa nắng luân phiên
Bụi đời mù mịt nhớ quên tháng ngày
Sao vô duyên quá đời này
Câu thơ, điệu nhạc hóa gầy trầm tư
Bước chân ngày tháng dại khờ
Khô vì nắng quái, chờ mưa... cháy lòng!

TRẦM THIÊN THU

ĐIỆU THỨC MÙA HÈ
[Chữ IN HOA là tựa đề ca khúc nhạc vàng xưa]

Ve sầu kêu tiếng HẠ BUỒN
Hay là tiếng khóc HẠ THƯƠNG nhớ gì?
Râm ran VE GỌI TIẾNG HÈ
DƯ ÂM NGÀY CŨ, nhớ MÙA CHIA TAY
HƯƠNG MÙA HẠ vẫn còn đây
Nhưng chẳng còn ngày TUỔI HỌC TRÒ xưa
LỬA MÙA HẠ đốt vần thơ
BA THÁNG TẠ TỪ, mưa nắng vấn vương
Nhớ ngày NIÊN HỌC SAU CÙNG
Xa xôi nhưng vẫn nhớ thương một thời
CÁNH THƯ MÙA HẠ gửi người
Kỷ niệm một thời LƯU BÚT NGÀY XANH
NỖI BUỒN HOA PHƯỢNG chân thành
Buồn mà lại thấy lòng mình vẫn vui

TRẦM THIÊN THU


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment