Khó nhất: Ta hiểu được ta
Dễ nhất: Nói xấu người khác
Giữa cái thiện và cái ác
Một lằn ranh quá mong manh!
Lời nói thuộc về thời gian
Im lặng thuộc về vĩnh cửu
Giá trị những gì châu báu
Có bao gian khổ thâm trầm
Máu nào cũng chảy về tim
Nhường nhịn không hề thua thiệt
Nếu sai lầm và nhận biết
Cần lắm lời xin lỗi nhau
Cuộc đời khả dĩ thay đổi
Nếu biết thay đổi chính mình
Vụng về một lời xin lỗi
Vẫn còn hơn cứ lặng im
Con người rất dễ tự kiêu
Càng lớn thì càng tự mãn
Đời thường vẫn nhiều ân oán
Giá trị cao thấp khác nhau
TRẦM THIÊN THU
Dễ nhất: Nói xấu người khác
Giữa cái thiện và cái ác
Một lằn ranh quá mong manh!
Im lặng thuộc về vĩnh cửu
Giá trị những gì châu báu
Có bao gian khổ thâm trầm
Nhường nhịn không hề thua thiệt
Nếu sai lầm và nhận biết
Cần lắm lời xin lỗi nhau
Nếu biết thay đổi chính mình
Vụng về một lời xin lỗi
Vẫn còn hơn cứ lặng im
Càng lớn thì càng tự mãn
Đời thường vẫn nhiều ân oán
Giá trị cao thấp khác nhau
HẠT LỆ PHA LÊ
Lầm lũi đếm những bước chân
Suốt tháng năm dài xuôi ngược
Chầm chậm mà vẫn tất bật
Đạp trên gai nhạc, gai thơ
Hoàng hôn nhạt nắng ngẩn ngơ
Câu thơ có vị mặn chát
Cay xé lòng từng nốt nhạc
Hòa âm thành đoản-khúc-đời
Gom nhặt triệu hạt lệ rơi
Phơi sương cho thành đá cục
Những hạt lệ vẫn trong suốt
Tuyệt vời những hạt-lệ-pha-lê!
TRẦM THIÊN
THU
Suốt tháng năm dài xuôi ngược
Chầm chậm mà vẫn tất bật
Đạp trên gai nhạc, gai thơ
Câu thơ có vị mặn chát
Cay xé lòng từng nốt nhạc
Hòa âm thành đoản-khúc-đời
Phơi sương cho thành đá cục
Những hạt lệ vẫn trong suốt
Tuyệt vời những hạt-lệ-pha-lê!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment