Chúa đã tạo
ra con bằng đất sét
Mai lại đưa về cát bụi mà thôi [1]
Kiếp phàm nhân bọt bèo khoảng buồn, vui
Đời nhân thế sẽ phải về cát bụi! [2]
Nước mắt mặn
suốt trăm năm lầm lũi
Sáng, trưa, chiều là những chuỗi nhiêu khê
Như Phù Dung chóng tàn, chẳng là gì
Nhưng may mắn vẫn được Ngài thương xót
Con đã mang
hình ảnh người bởi đất
Là Adam, một thụ tạo đầu tiên
Thế nhưng con không hề bị lãng quên
Vì sẽ giống Đấng từ trời mà đến [3]
Ngài là Đức
Kitô, Đấng chí thiện
Vì yêu thương nên đã đến trần gian
Dùng giá máu để cứu độ đời con
Ôi mầu nhiệm, con cúi đầu cảm tạ
Cuộc đời con
cũng mang hình Thập Giá
Một nhánh dọc đưa con lên tới Ngài
Một nhánh ngang đưa con gặp mọi người
Nhánh ngang và nhánh dọc kết chữ TÌNH YÊU kỳ diệu!
TRẦM THIÊN THU
Mai lại đưa về cát bụi mà thôi [1]
Kiếp phàm nhân bọt bèo khoảng buồn, vui
Đời nhân thế sẽ phải về cát bụi! [2]
Sáng, trưa, chiều là những chuỗi nhiêu khê
Như Phù Dung chóng tàn, chẳng là gì
Nhưng may mắn vẫn được Ngài thương xót
Là Adam, một thụ tạo đầu tiên
Thế nhưng con không hề bị lãng quên
Vì sẽ giống Đấng từ trời mà đến [3]
Vì yêu thương nên đã đến trần gian
Dùng giá máu để cứu độ đời con
Ôi mầu nhiệm, con cúi đầu cảm tạ
Một nhánh dọc đưa con lên tới Ngài
Một nhánh ngang đưa con gặp mọi người
Nhánh ngang và nhánh dọc kết chữ TÌNH YÊU kỳ diệu!
[1] G 10:9. [2] Tv 90:3. [3] 1 Cr 15:48.
CHỮ TÌNH
Tình yêu thật quá lớn lao
Tim con hữu hạn, làm sao cho vừa?
Tình yêu Chúa quá bao la
Tình con nhỏ xíu như là cát thôi!
Hạt nào cũng rất nhỏ nhoi
“Hạt con” nhỏ nhất, xin Ngài quan tâm!
Chữ Tình chỉ có một âm
Sao con tập mãi chưa thêm được gì!
Chúa mau mà “bắt đền” đi
Kẻo con chết giữa lưu ly kiếp người
Giê-su “trần trụi” một đời
Một phần xin được như Ngài, được không?
Sao Ngài chọn kiểu “thấy thương”
Để con chừ cũng muốn “khùng” vì đau
Chữ Tình có tính được đâu
Lỡ yêu nên phải chịu sầu vậy thôi!
Xin cho con biết vui cười
Trắng tay vì Chúa một đời xót thương!
TRẦM THIÊN THU
Tim con hữu hạn, làm sao cho vừa?
Tình yêu Chúa quá bao la
Tình con nhỏ xíu như là cát thôi!
Hạt nào cũng rất nhỏ nhoi
“Hạt con” nhỏ nhất, xin Ngài quan tâm!
Chữ Tình chỉ có một âm
Sao con tập mãi chưa thêm được gì!
Chúa mau mà “bắt đền” đi
Kẻo con chết giữa lưu ly kiếp người
Giê-su “trần trụi” một đời
Một phần xin được như Ngài, được không?
Sao Ngài chọn kiểu “thấy thương”
Để con chừ cũng muốn “khùng” vì đau
Chữ Tình có tính được đâu
Lỡ yêu nên phải chịu sầu vậy thôi!
Xin cho con biết vui cười
Trắng tay vì Chúa một đời xót thương!
TRẦM THIÊN THU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment