Thứ Sáu, 7 tháng 3, 2014

HAI NỬA CUỘC ĐỜI

Cuộc đời là cõi trầm luân
Bồi hồi chợt nhớ thì thầm mùa Chay
Nhớ đêm nhớ cả ban ngày
Nhớ nô-tỳ-kiếp đắng cay gian trần
Sầu lòng chứ chẳng bi quan
Dẫu phận sang hèn cũng hóa bụi tro
Trăm năm nào phải là thơ
Nhập nhòa mơ ước thực hư cuộc đời
Nửa môi cười với ngày vui
Nửa môi méo xệch chơi vơi phận mình
Một con mắt ngó mông mênh
Một con mắt ướt lệ kinh cầu buồn
Kiếp người hai nửa xác, hồn
Xác thân nặng trĩu, hồn bồng bềnh bay
Nắng vàng thắp sáng lên cây
Giáo đường chuông đổ chợt gầy trầm tư
Hồng ân Thiên Chúa bao la
Dốc đời lăn mãi, phù du kiếp người
Giằng co hai nửa cuộc đời
Nửa tôi thanh thoát, nửa tôi nặng nề
Quanh năm lạc giữa đam mê
Trở đi mắc núi, trở về mắc sông
Chỉ mong lượng Chúa khoan hồng
Thành tâm chay tịnh cho lòng bình an

TRẦM THIÊN THU

HAI PHỤ NỮ
[Ga 8:2–11 và Ga 12:1–8]

Thánh Kinh kể chuyện hai nàng
Thường tình nhi nữ đời thường thế gian

Hai nàng – hai ả tội nhân
Chân thành sám hối, Chúa liền thứ tha
Hai nàng chẳng chút chua ngoa
Lặng im và khóc cho vừa tin yêu

Một nàng mặt mũi diễm kiều
Ngoại tình nên bị eo xèo mỉa mai
Chúa Giê-su chỉ mỉm cười
Thiên hạ chuồn hết, chẳng ai làm gì

Một nàng sướt mướt, ủ ê
Biết mình tội lỗi nên thề ăn năn
Dầu thơm tiên báo tin buồn
Về ngày Chúa chết và an táng Ngài

Người đời mai mỉa, chê cười
Cười người rồi sẽ bị người cười chê
Con đây cũng chẳng hơn chi
Xin Ngài tha thứ, từ bi, lạy Ngài!

TRẦM THIÊN THU

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment