Thứ Năm, 29 tháng 8, 2024

THÁNG CHÍN LIÊU TRAI

Tháng Chín buồn, mưa ướt sũng câu thơ
Ta ngồi run rẩy bồi hồi mong đợi
Vắt kiệt con tim chất đầy bối rối
Mưa lại về xối xả những giọt thơ

Tháng Chín vẫn ngọt ngào như ca dao
Êm đềm xen lẫn chút gì trách móc
Mưa bất chợt như những giọt nước mắt
Hạn hán con tim mà ngỡ tương tư

Tháng Chín chập chờn, liêu trai, mơ hồ
Chút thực, chút hư, và chút ngây dại
Mà nhí nhảnh yểu điệu như con gái
Đáy lòng ắp đầy lãng mạn, ngu ngơ…

TRẦM THIÊN THU

HOÀI NIỆM THÁNG CHÍN

Tháng Chín hiền như con gái
Bồi hồi lòng tôi nhìn áo trắng bay
Kỷ niệm tuổi thơ bây giờ xa ngái
Mất tự bao giờ rồi?

Tháng Chín bồng bềnh mây trắng
Cơn mưa chợt về gội ướt mùa Thu
Màu mực-tím-thân-thương trôi vào năm tháng
Kỷ niệm cũng tím thầm lặng như thơ

Tháng Chín của tôi có bao giờ trở lại
Hồn nhiên với thơ dại ngày xưa
Theo Mẹ rụt rè đến lớp
Thấy cô giáo hiền nên nước mắt ráo khô

Quên sao thuở vừa mới lớn
Người ta bảo: Nhất quỉ, nhì ma,…
Bịa ra vô số những trò nghịch ngợm
Bướng. Giận. Kiêu. Đặc điểm của “hạng Ba” [*]

Đã biết bao nhiêu Tháng Chín
Đếm không hết như những chiếc lá bàng
Trên sân trường, trên sân đời… nhiều lắm
Áo trắng xôn xao mà riêng lòng bâng khuâng

TRẦM THIÊN THU

[*] Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò.

THÁNG CHÍN DỄ THƯƠNG

Con chim nhảy nhót trên cành
Tiếng ca ngọt lịm, mướt xanh tháng ngày
Nụ cười trong sáng, thơ ngây
Tung tăng cắp sách, chân say đến trường
Ôi chao, tháng Chín dễ thương!
Niềm vui rộn rã suốt đường em đi...

TRẦM THIÊN THU

THÁNG CHÍN

Tháng Chín nhõng nhẽo như con gái
Nắng mưa thất thường
Chợt càn khôn chếnh choáng tơ vương
Tháng Chín “dễ ghét” quá!
Tháng Chín chở mây bềnh bồng hiền thục như thiếu nữ
E ấp giấu nụ cười làm duyên
Để gã trai tơ mang nỗi niềm
Những giấc mơ huyền diệu
Tháng Chín duyên dáng như nữ sinh yểu điệu
Thướt tha đôi tà nguyên trinh
Cây lá hình như cũng hóa ngây dại
Khoảng sân trường đủ mông mênh

TRẦM THIÊN THU

VU VƠ THÁNG CHÍN

Bồi hồi tháng Chín… vu vơ
Giọt mưa tí tách nhẹ khua nốt buồn
Ngây ngô kỷ niệm dỗi hờn
Thời gian trầm mặc, bồn chồn. Ngày xưa…
Thi ca tháng Chín… vu vơ
Cổng trường chộn rộn niềm mơ tựu trường
Xôn xao từ khắp ngả đường
Bước chân hăm hở, vô thường nắng mai
Vu vơ tháng Chín… vơi đầy
Lo toan sách vở, tháng ngày bút nghiên
Tóc cha mẹ trắng truân chuyên
Tình thương hằn vết nhăn trên mặt đời

TRẦM THIÊN THU

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment