Thứ Bảy, 11 tháng 5, 2024

CHÍNH LỘ THĂNG THIÊN

Đường lên trời là độc đạo chân chính
Nhưng có hai lối nhỏ dẫn hai bên
Lối chật hẹp là lối dẫn đi lên
Lối thênh thang là lối dẫn đi xuống

Đi lối nào tùy mỗi người tự chọn
Nhưng chính lộ duy nhất là Giê-su
Dù lối lên hay xuống, nhỏ hay to
Cũng mang hình Thập Giá đầy gai khổ

Lên dốc cao chắc chắn là rất khó
Chỉ xuống dốc mới thảnh thơi, dễ dàng
Càng khó hơn khi muốn tới Thiên Đàng
Lên trời cao phải không ngừng cố gắng

Là phàm nhân cuộc sống luôn hữu hạn
Nhẹ mà nặng, như bị xích chân đời
Giữa thiện – ác, phải giằng co chẳng ngơi
Phải sáng suốt chọn sang trái hay phải

Đời trăm năm cố mãi chưa hết dại
Lạy Giê-su, xin cứu độ chúng con
Giúp chúng con luôn biết hướng tâm lên
Biết tự làm khó mình mà theo Chúa

TRẦM THIÊN THU

CÁT BỤI BAY LÊN

Con dốc đời lăn mòn thân đá cuội
Mai trở về nơi cát bụi đơn côi
Kiếp tội nhân là như thế mà thôi
Cõi trần này chẳng có gì bền vững

Phận cát bụi nhưng được ban sự sống
Điều tuyệt vời mà Thiên Chúa trao ban
Là cát bụi nên rất dễ bay lên
Vì nhẹ nhàng, không nặng nề chi cả!

Bay lên cao, bay cao về bên Chúa
Cơn gió đời không ngừng thổi ngày đêm
Đó là Gió Hồng Ân của Thánh Thần
Cũng có thể là gió miền đau khổ

Cơn gió nào cũng thổi về hướng Chúa
Người Tôi Trung đau khổ đã phục sinh
Nay về Trời – miền Thiên Quốc quang vinh
Cát-bụi-con luôn khát khao về đó

TRẦM THIÊN THU

ĐƯỜNG VỀ TRỜI

Đường về trời không hoa thơm, cỏ lạ
Không vui mắt để thưởng ngoạn thiên nhiên
Đường về trời thăm thẳm ngỡ vô biên
Lúc hạn hán, lúc mưa dầm, khổ thật!

Đường về trời gập ghềnh và chật hẹp
Thế nhưng luật luôn phải được tuân hành
Đường về trời không hề hợp ý mình
Đầy khúc khuỷu, quanh co, hình Thập Giá

Đường về trời luôn có nhiều gian khó
Khi giông tố, khi động đất, sóng thần
Đường về trời mệt nhoài những bước chân
Nhưng vẫn phải coi chừng đèn xanh, đỏ

Đường về trời có khi trời sáng tỏ
Nghe niềm vui rộn rã khúc hoan ca
Đường về trời có lúc tối âm u
Sai một ly có thể sai muôn dặm

Đường về trời biết bao lần lận đận
SOS – tín hiệu chẳng ai hay
Đường về trời gieo neo, buồn quắt quay
Ai bền đỗ tới cùng mới được cứu

Lạy Thiên Chúa, Đấng hằng sinh hằng hữu
Xin giúp con suốt chặng đường về trời
Dẫu Ta-bor hay Vườn Dầu ngậm ngùi
Hoặc Can-vê phủ nỗi đau tím ngát

Đường về trời sẽ bị đời ghen ghét
Đố kỵ nhiều chứ ít được cảm thông
Đường về trời, xin giúp con vững lòng
Chỉ mong sao con sẽ về tới đích

Đường về trời thăm thẳm và heo hút
Nhưng cuối đường con sẽ gặp Giê-su
Ngài ở đó ngày đêm vẫn đợi chờ
Con vững tin bước tiếp nhờ Thần Khí

TRẦM THIÊN THU

NGÔN NGỮ NƯỚC TRỜI

Mỗi quốc gia đều có một ngôn ngữ
Ngôn ngữ đó thể hiện văn hóa riêng
Cần hiểu nhau trong cuộc sống đời thường
Để sống chung và cùng nhau hợp tác

Tiếng nói chung có thể là chữ viết
Nhưng quan trọng là hiểu biết, cảm thông
Loại ngôn ngữ đặc biệt là yêu thương
Dù không biết tiếng nhau cũng vẫn hiểu

Tiếng nói chung – ngôn ngữ không thể thiếu
Vì nhờ đó ai cũng hiểu được nhau
Chúa Giê-su trước khi về trời cao
Ngài căn dặn phải yêu nhau chân thật

Tiếng nói chung là tiếng lòng thương xót
Đó chính là ngôn ngữ của Nước Trời
Chúa về trước dọn chỗ cho nhiều người
Thiên Đàng là nơi định cư vĩnh viễn

Về nơi đó thì phải lo học tiếng
Phải thuộc lòng câu tha thứ, xót thương
Đời lữ hành là thi nói tiếng chung
Ai nói giỏi sẽ được vào Thiên Quốc

TRẦM THIÊN THU

THẦY VỀ QUÊ

Thế là Thầy đã về Quê
Con còn ở lại, ngẩn ngơ bồi hồi
Nhìn Thầy bay thẳng lên trời
Ước gì con cũng về nơi có Thầy!
Ly đời ít ngọt, lắm cay
Uống vô mới được theo Thầy về Quê
Xin Thầy đừng nỡ trách chê
Khi con cố uống nhưng mà mặt nhăn
Thầy ơi, giúp sức cho con
Dẫu con nhăn mặt nhưng tâm an bình
Nay Thầy về Cõi Quang Vinh
Con xin chịu đựng điêu linh mừng Thầy
Giọt chua, hạt đắng, miếng cay
Đó là gia vị từng ngày con ăn
Ngọt nhiều khó nuốt, chẳng ham
Chua, cay, mặn, đắng – ai đành lãng quên!
Gian nan là cánh bay lên
Thoát vùng tội lỗi nơi miền trần gian

TRẦM THIÊN THU

NHỚ THẦY CHÍ THÁNH

Thầy về Trời, con chợt buồn ngơ ngẩn
Thầy đi rồi, con nhớ và lo nhiều
Trên đường đời, con biết sống thế nào
Vì từ đây con phận hèn côi cút!

Chợt con nhớ lời Thầy đã nói trước
Thầy ra đi để có lợi cho con
Không mất gì mà còn được nhiều hơn
Chúa Thánh Thần sẽ dạy con tất cả

Biết như vậy, con chẳng lo buồn nữa
Chúa Thánh Thần dạy gì con cũng làm
Chỉ mong sao con thực hiện vuông tròn
Để Thầy vui, Thầy thương mà không trách

Nhưng, thưa Thầy, con chỉ là chiếc bách
Giữa dòng đời trôi lạc lõng mà thôi
Xin giúp con chèo chống giữa biển khơi
Dù kiệt sức nhưng chỉ mong cập Bến

Nay Thầy đi, mai mốt Thầy lại đến
Nỗi nhớ này xin suốt đời khắc ghi
Khi vui mừng và khi gặp sầu bi
Cố tỉnh thức chờ ngày Thầy trở lại

TRẦM THIÊN THU

TAM ĐOẠN LUẬN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment