Ba anh chàng ngồi “tám” chuyện khi cà-phê sáng. Anh Nhất nói:
– Tháng trước mình đi xem ảo thuật hay thật. Một cô gái biến ngay ra một ông già. Lạ thật!
Anh Nhị nói:
– Như thế thì có nhằm nhò gì. Mới tuần trước thôi, mình cũng đi xem ảo thuật, nhưng ảo thuật gia cắt đôi người một phụ nữ và một đàn ông, sau nó ghép nửa này với nửa kia. Tức là một người có thân nam mà chân nữ, còn người kia có thân nữ mà chân nam. Độc chiêu thật!
Anh Tam xía vô:
– Cũng chỉ là “chuyện nhỏ” thôi. Tớ còn tận mắt thấy “phép lạ” hằng ngày đây này!
Anh Nhất và anh Nhị tròn mắt:
– Có thì nói. Không ai ép đâu nha!
– Chuyện lạ thật ngoài đời chứ không xạo hoặc là ảo thuật. Thật 100% luôn.
– Thôi đi “cha.” Đừng “nổ” như thế!
– Không tin sao? Chuyện lạ hơn cả sự lạ, y như phép lạ, vẫn xảy ra hằng ngày thật mà.
Anh Nhất và anh Nhị sốt ruột:
– Thôi thì nói đại đi. Úp úp mở mở mãi!
– Thế hai bạn thấy “chiên” biến thành “cọp” hoặc “cọp” hóa thành “chiên” chưa?
– Chưa. Mà làm gì có!
– Tại không để ý thôi. Ở các nhà thờ, khi người ta vào nhà thờ thì “hiền như chiên,” khi người ta ra khỏi nhà thờ thì “dữ như cọp.” Vậy không là “phép lạ” thì là cái gì?
– Ờ ha!
TRẦM THIÊN THU
LÀM DẤU
Hằng ngày, tín hữu Công giáo làm dấu Thánh
Giá nhiều lần: “Nhân danh Chúa Cha, Chúa
Con, và Chúa Thánh Thần.”
Làm dấu là tuyên xưng Chúa Ba Ngôi. Các tín
nhân làm dấu khi thức dậy, khi tham dự Thánh Lễ, khi cầu nguyện, khi đọc kinh,
khi ăn uống, khi đi ngủ,... Nhiều người còn làm dấu khi uống thuốc, khi ăn vặt,
khi chạy xe,…
Nói chung, bất cứ làm gì, chúng ta đều làm
nhân danh Thiên Chúa chứ không nhân danh bất cứ ai hoặc thứ gì khác, như Thánh
Phaolô khuyên: “Dù ăn, dù uống, hay làm
bất cứ việc gì, anh em hãy làm tất cả để tôn vinh Thiên Chúa.” (1 Cr 10:31)
và “Hãy làm mọi sự vì đức ái.” (1 Cr
16:14)
Ai cũng biết rằng “làm dấu là tuyên xưng Chúa
Ba Ngôi.” Vì thế, phải công khai Làm Dấu chứ đừng vội vàng Làm Giấu.
TRẦM THIÊN THU
CỬA
– Thế ngài là ai?
– Tôi là tướng quân.
Tướng quân nổi giận, rút gươm:
Thiền sư vẫn điềm tĩnh:
– Đó là mở cửa Địa Ngục.
Chợt giác ngộ, vị tướng sụp xuống lạy:
– Xin... xin thầy tha lỗi cho cử chỉ thô bạo vừa rồi của tôi.
Thiền sư mỉm cười:
– Đó là mở cửa Thiên Đường.
SUY TƯ – Thiên đường hay Địa Ngục không phải là chỗ con người tới sau khi chết mà nó ở đây và ngay bây giờ. Lành hay dữ đều do tư tưởng. Cửa Thiên Đường và cửa Địa Ngục có thể mở ra bất cứ lúc nào.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment