Thứ Hai, 24 tháng 7, 2023

TÌNH QUÊ VIỆT NAM

NÉT QUÊ HƯƠNG

Quê Hương hai tiếng thân thương
Đơn sơ, chân chất, nặng lòng nghĩa nhân
Con ong, con bướm, com chim
Bay nhảy trong vườn dưới bóng cây xanh
Quê Hương giản dị thanh bình
Tình làng nghĩa xóm chân thành với nhau
Chẳng cao quý, chẳng sang giàu
Nhưng luôn trọn nghĩa đồng bào yêu thương
Quê hương êm ả vô cùng
Cuộc sống bình thường, yên tĩnh bình an
Ngày nay cuộc sống khó khăn
Càng ngày càng khó làm ăn hơn nhiều
Dẫu đời xuôi ngược sớm chiều
Quê nghèo nhưng bớt xôn xao phố phường
Trâu, bò đứng ngóng giữa đồng
Con gà, con vịt lăng xăng cả bầy
Miền quê thanh thản tháng ngày
Tình dân nghèo vẫn ắp đầy thương yêu
Con heo thích cám nấu bèo
Con chó, con mèo như cũng mừng vui
Về quê có chút ngậm ngùi
Nhưng lòng lắng đọng như bài ca dao

TRẦM THIÊN THU

NGỌC VIỆT

Trời Nam một cõi riêng
Đặc biệt hình chữ S
Hình thù rất đặc biệt
Nước Việt “chẳng giống ai”

Chữ viết cũng “lạc loài”
Dùng La-tinh mẫu tự [*]
Nhưng âm điệu rất rõ
Đọc như nhạc ngân vang

CHỮ và ÂM rõ ràng
Không thể lầm tiếng khác
Chỉ ai có ý ác
Mới phủ nhận mà thôi

Các dấu giọng rạch ròi
Sắc, huyền, hỏi, nặng, ngã
Thanh trắc, bằng sáng tỏ
Có ngôn ngữ nào hơn?

Sao bạn lại thấy buồn
Khi mình nói tiếng Việt?
Ngoại ngữ là tiếng khác
Vậy là KHOE hay OAI?

Là đúng hay là sai
Đâu có ai biết được
Người ta không SAI trước
Làm sao biết ĐÚNG sau?

Đời hạnh phúc, khổ đau
Có bao giờ ai biết?
Sướng sau hay sướng trước
Khổ trước hay khổ sau?

Viên ngọc quý ở đâu
Ở đây hay ở đó?
Có viên ngọc Việt ngữ
Cớ sao bạn lại chê?

Việt Nam từ xa xưa
Bốn ngàn năm văn hiến
Giặc đi rồi giặc đến
Vẫn minh châu trời Đông [2]

TRẦM THIÊN THU

[1] Nhờ sáng kiến của Lm. Alexandre de Rhode (sinh 15-3-1591 tại Pháp, mất 5-11-1660 tại Iran) và các bạn truyền giáo thuộc Hội Thừa Sai Paris, dù một số người không muốn công nhận công trình này.
[2] “Việt Nam Minh Châu Trời Đông” là ca khúc của cố nhạc sư Phêrô Hùng Lân (Hoàng Văn Hương, 1922-1986).

NƯỚC VIỆT

Quê hương tôi bốn ngàn năm văn hiến
Được mang danh là con Rồng cháu Tiên
Quê hương tôi hình ảnh người Mẹ hiền
Dòng sữa ngọt nuôi tôi từ tấm bé

Quê hương tôi lưu danh thiên hùng sử
Một Đống Đa, một Bạch Đằng, Chi Lăng
Tình đoàn kết cả Hội Nghị Diên Hồng
Quyết bảo vệ sơn hà hình chữ S

Quê hương tôi là bài thơ, khúc hát
Lũy tre làng xanh thắm tình đồng bào
Mượt dòng sông êm ả nước ngọt ngào
Quê hương tôi không thể nào tả xiết

Quê hương tôi còn là đôi mắt biếc
Cô thôn nữ che nghiêng nón bài thơ
Tà áo bay thướt tha theo gió đùa
Khối tình si gã trai làng ấp ủ

Quê hương tôi là chiều dài lịch sử
Là đêm trăng nghe ru khúc ca dao
Là trái tim sôi sục niềm tự hào
Suốt bao năm Cha Ông giữ xã tắc

Quê hương tôi là mái trường ấm áp
Vẫn rộn ràng tiếng học vần ê a
Là niềm tin trong tiếng hát Quốc Ca
Trước bão giông luôn oai hùng bất khuất

Quê hương tôi một tình yêu tha thiết
Như miếng trầu tô thắm những môi hồng
Như vôi nồng, như má ửng dễ thương
Như câu ca: “Quả cau mà nho nhỏ…”

Quê hương tôi không đủ lời để tả
Từ Ải Nam Quan tới Mũi Cà Mau
Điệu Lý, câu Hò, ngũ cung, ca dao,…
Một kho tàng văn chương phong phú lạ!

Quê hương tôi còn có Giáo Hội Chúa
Đã hiên ngang đứng vững ba trăm năm
Năm mươi năm hàng giáo phẩm hình thành
Người Việt Nam vẫn tin yêu Thiên Chúa

TRẦM THIÊN THU

NGUYỆN KHÚC VIỆT NAM

Việt Nam một dải giang sơn
Uốn cong chữ S như rồng lượn bay
Mà sao lắm cảnh đọa đày
Tơi tả tháng ngày, đau khổ quanh năm
Quê hương tổ quốc Việt Nam
Chứ đâu có phải món hàng đổi trao
Bán, mua tính toán với nhau
Hăm he lấn chiếm làm đau dân lành
Ác nhân – kẻ giật, kẻ giành
Rắp tâm độc địa cho đành vậy sao?
Lạy Thiên Chúa, Đấng chí cao
Xin Ngài thương xót kiếp nghèo Việt Nam
Ma-ri-a, Mẹ từ nhân
Xin cho Nước Việt bình an tháng ngày
Quyết tâm sám hối từ nay
Vững lòng Tin, Cậy, miệt mài Yêu Thương

TRẦM THIÊN THU

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment