Chúa ơi, con biết làm sao bây giờ?
Cô đơn nhạc, quạnh hiu thơ
Bước đời luân lạc bốn mùa vô duyên
Bỗng dưng con ngước nhìn lên
Chúa trên Thập Giá cô đơn hơn nhiều
Phải chăng Thầy KHÁT tình yêu sao Thầy?
Xin cho con biết từng ngày
Âm thầm chịu đựng đắng cay bằng lòng
Dẫu hèn mọn lễ vật dâng
Nhưng thật tấm lòng con muốn vì yêu
TRẦM THIÊN THU
✽ Một Miếng & Một Gói – https://tramthienthu.blogspot.com/2020/07/mot-mieng-va-mot-goi.html
Như gieo những hạt phân vân kiếp người
Hạt trong – đục, hạt khóc – cười
Trầm tư mấy thuở rã rời tâm can
Gian trần một chuyến gian nan
Buồn nhiều, vui ít, lo toan chật ngày
Đêm về mắt lại chợt cay
Tiếng mưa thắc thỏm đọa đày con tim
Miệt mài ngày tháng đi tìm
Mong khô vết tội băn khoăn lạc đường
Tìm về bên Chúa yêu thương
Uống say những giọt tình nồng thứ tha
Con là một hạt bụi tro
Một kẻ tội đồ, xin Chúa xót thương
Bay, bay… từng cánh tả tơi úa tàn
Hoa tươi chưa hết mùa xuân
Cớ sao vội bỏ cây còn luyến thương
Rơi, rơi… từng cánh thê lương
Bay, bay… từng cánh vô thường trần gian
Kiếp người như kiếp hoa tàn
Trăm năm một thuở, thở than bao lời
Hoa rơi là hết kiếp người
Trắng tay trắng cả cuộc đời còn chi?
Chỉ còn nhân đức từ bi
Yêu thương tươi mãi, chẳng khô bao giờ!
Cầu xin Thiên Chúa nhân từ
Xót thương, năng đỡ, thứ tha kiếp hèn
Cho người vượt biển biết đường mà đi
Hải đăng đánh dấu cõi bờ
Hoặc là bãi cạn hiểm nguy. Coi chừng!
Dấu an toàn để biết đường
Tàu vào cảng xác định phương không lầm
Hải đăng chiếu sáng ngày đêm
Máy bay cũng vẫn rất cần hải đăng
Dẫu khi trời nắng chói chang
Hoặc khi mưa gió bão bùng nổi lên
Hải đăng vẫn vững đứng yên
Mặc cho sóng gió vỗ đêm vỗ ngày
Biển đời sóng vỗ, gió xoay
Ước niềm tin chẳng lung lay chút nào
Mắt luôn nhìn hướng trời cao
Đứng vững sớm chiều như ngọn hải đăng
Từ bình minh, lúc rạng đông
Miệt mài tìm Chúa không ngừng, chẳng ngơi [1]
Chúc vinh Danh Thánh Chúa Trời
Khi chiều xuống vẫn dâng lời tán dương [2]
Cầu xin Chúa, Đấng xót thương
Tuôn đổ thêm lòng tin kính, Chúa ơi! [3]
TRẦM THIÊN THU
[1] Tv 63:2 – “Ngay từ rạng đông, con tìm kiếm Chúa.”
[2] Tv 113:3 – “Ca ngợi Danh Thánh Chúa, từ rạng đông tới lúc
chiều tà!”
[3] Lc 17:5 – “Xin thêm lòng tin cho chúng con.”
Mà sao chẳng thấy nụ cười nhân gian?
Đi tìm hạnh phúc ngày đêm
Mà sao chỉ thấy chất thêm nỗi buồn!
Nào ngờ hạnh phúc giản đơn
Là cùng chia sẻ nỗi buồn, niềm vui
Một ly nước lã mà thôi [*]
Tạo nên hạnh phúc kiếp người. Lạ thay!
Nụ hồng tươi thắm trao tay
Mà tay còn thấy thơm hoài đấy thôi!
Giúp con chia sẻ, Chúa ơi!
Cười với mọi người, Ngài vẫn ghi công!
TRẦM THIÊN THU
[*] Mt 10:42; Mc 9:41 – “Ai cho anh em uống một chén nước vì lẽ anh em thuộc về Đấng Kitô, Thầy bảo thật anh em, người đó sẽ không mất phần thưởng đâu.”
ĐIỆP KHÚC THÁNG TÁMBồi hồi thảng thốt giọt mưa
Thơ vẫn nồng nàn lãng mạn
Ru hồn vào những cơn mưa
Bỏ lại phía sau một thời
Tiếng ru buổi trưa xao xuyến
Nghe nẫu lòng tháng ngày trôi
Cuộc đời hoang vắng âm u
Dùng dằng bước đi, bước ở
Giã từ Hè đón mùa Thu
Nỗi niềm khắc khoải gieo neo
Con tim mong giờ cứu rỗi
Đã trọn vẹn một niềm đau
Giê-su cứu độ nhân gian
Dù là đứa con phung phá
Con vẫn được Chúa xót thương
Con xin nhờ Mẹ suốt đời
Che chở con khỏi sự dữ
Dẫn con đi gặp Chúa Trời
TRẦM THIÊN THU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment