Thứ Sáu, 30 tháng 6, 2023

TỰ KHÚC THÁNG BẢY

Nắng mưa tháng Bảy giành nhau
Chợt mưa chợt nắng, buổi chiều ngu ngơ
Một ngày mưa ướt câu thơ
Một ngày nắng gắt làm khô lòng người
Giằng co hai nửa cuộc đời
Lúc khóc lúc cười, thao thức trăm năm
Loanh quanh ngày tháng băn khoăn
Bồn chồn, khắc khoải, xác – hồn giằng co
Mây chiều phủ kín chiều về
Con chim xoải cánh bay xa cuối trời
Cánh hoa vẫn lặng lẽ cười
Mặc cho nước cuốn hoa trôi bất ngờ
Bâng khuâng nhặt lấy câu thơ
Mưa reo nhã nhạc giữa mùa yêu thương
Lữ hành một chuyến vấn vương
Đời dẫu vô thường vẫn cố gắng luôn

TRẦM THIÊN THU

LỤC BÌNH

Dù con bất xứng, Chúa ơi!
Vì con đã phụ Tình Ngài bao phen
Giữa đời lắm nỗi truân chuyên
Xin Ngài đừng bỏ mặc con một mình
Đời con như cánh lục bình
Năm tháng bồng bềnh trôi dạt ngược xuôi
Lục bình vô định bến đời
Con xin phó thác cho Ngài dẫn đưa
Tháng ngày khi nắng, khi mưa
Lục bình thầm lặng sớm trưa nguyện cầu
Cúi xin Thiên Chúa Tình Yêu
Giơ tay tế độ niềm đau lục bình

TRẦM THIÊN THU

CÕI TÔI

Trần gian một cõi ta bà [*]
Sống mang án tử cõi vô thường này
Vui khi sinh giữa trần ai
Đời chưa vui thỏa đã quay quắt buồn
Già nua, bệnh hoạn, ưu phiền
Thở chưa hết kiếp tiếp liền tử vong
Cõi tôi ráng mãi chẳng xong
Tịch liêu tám hướng, mười phương, có gì?
Mình ên, ta lại gặp ta
Ta thương mình nhất, người xa hết rồi!
Trăm năm dở khóc, dở cười
Vá đi, vá lại áo đời chưa xong
Bao nhiêu năm chỉ long đong
Lệ sầu không đủ ấm xông đời mình
Mưa nào ướt đẫm chữ tình?
Nắng nào làm cạn khô tim máu đào?
Cõi đời không đẹp ca dao
Lời tình xin mãi ngọt ngào câu ru

TRẦM THIÊN THU
[*] Ta Bà do chữ Phạn là Samsāra, phiên âm là “sa-bà.” Theo thế giới quan Phật giáo, “cõi ta bà” là cõi giả tạm, vô thường, con người quay quắt với đủ thứ khổ: sinh, lão, bệnh, tử.

VẾT NHĂN

– Anh ạ, loại mỹ phẩm này đắt thật.
– Anh nghĩ nó sẽ có tác dụng phụ.

– Tác dụng gì hả anh?

– Nó sẽ tạo vết nhăn đấy.

– Không đâu. Hàng xịn mà anh.

– Nó không làm xuất hiện vết nhăn trên mặt em, nhưng mặt anh thì đầy vết nhăn!

HIỆU QUẢ

– Nếu có một điều ước, em sẽ ước gì?

– Em ước được lên cung trăng.

– Ủa, sao lại phải đi xa vậy em?

– Vì ở trên đó em chỉ còn nặng bằng 1/6 trọng lượng ở dưới đất.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment