[Niệm ý Mc 6:7-13 ≈ Mt 10:5-15; Lc 9:1-6]
Chúa gọi Nhóm Mười Hai, sai từng cặp
Ban cho họ quyền trừ quỷ, trừ tà
Ngài chỉ thị không được mang theo gì
Không mang lương thực, bao bị, tiền bạc
Vật cầm tay duy nhất là cây gậy
Được đi dép, và mặc một áo thôi
Có lợi ích khi sai đi từng đôi
Cùng giúp nhau không dính bén vật chất
Vì Sa-tan rảo quanh khắp cõi đất
Chúng lang thang rình rập khắp đó đây [*]
Loài ma quỷ hoạt động suốt đêm ngày
Tìm đủ cách gài bẫy, không ngơi nghỉ
Đi hai người là một cách bảo vệ
Khi chán nản, động viên nhau vượt qua
Vào nhà nào, ở đó đến lúc đi
Người ta không đón tiếp, ra khỏi đó
Đi truyền giáo là rao giảng Lời Chúa
Kêu gọi người ta sám hối ăn năn
Noi gương Chúa thương xót và từ nhân
Giúp người ta về phần hồn, phần xác
Ban cho họ quyền trừ quỷ, trừ tà
Ngài chỉ thị không được mang theo gì
Không mang lương thực, bao bị, tiền bạc
Được đi dép, và mặc một áo thôi
Có lợi ích khi sai đi từng đôi
Cùng giúp nhau không dính bén vật chất
Chúng lang thang rình rập khắp đó đây [*]
Loài ma quỷ hoạt động suốt đêm ngày
Tìm đủ cách gài bẫy, không ngơi nghỉ
Khi chán nản, động viên nhau vượt qua
Vào nhà nào, ở đó đến lúc đi
Người ta không đón tiếp, ra khỏi đó
Kêu gọi người ta sám hối ăn năn
Noi gương Chúa thương xót và từ nhân
Giúp người ta về phần hồn, phần xác
TRẦM THIÊN THU
[*] G 1:7b – “Satan rảo quanh cõi đất và lang thang khắp đó đây.”
✽ Kính Thánh Gia – https://tramthienthu.blogspot.com/2022/01/thang-2-kinh-thanh-gia.html
CHỈ THỊ TRUYỀN GIÁO[Niệm ý Mc 6:7-13 ≈ Mt 10:5-15; Lc 9:1-6]
Ra đi khắp nẻo gian trần
Tay không hành lý, chẳng phần mang theo
Nhưng còn có kẻ mè nheo
So đo tiền bạc, kỳ kèo chi li
Chúa không hề bóng gió chi
Thẳng thừng nói thật, mơ hồ gì đâu?
Thầy luôn dạy phải sống nghèo
Trò tìm cách cố sống giàu mới sang
Giản đơn thì thấy hoang mang
Thế nên chỗ rậm cứ phang ngay vào
Lời khuyên thì giảng dạy nhiều
Còn mình thì cứ sống liều như không
Cái gì vướng ắt phải buông
Nhưng không muốn bỏ, biết đường nào đi?
Còn đâu khí phách tông đồ
Đơn sơ chưa có, khiêm nhu thế nào?
Dạy người lý lẽ thâm sâu
Sống không chứng tỏ, người nào dám tin?
Không tin thì bảo là khinh
Nhưng tin gì kẻ hợm mình ra oai?
Chúa không lải nhải nhiều lời
Nhưng ý sống dài, ai cũng say mê
Nỗi buồn thì cứ lê thê
Niềm vui bé tí, chẳng vừa lòng đâu
Thuận ngôn nghịch nhĩ – tai đau
Cõi lòng có thấy nát nhàu mới khôn
Ra đi là cuộc dấn thân
Dấn thân phục vụ phải quên chính mình
Nếu không thì chỉ giả hình
Tốt danh, lành áo – phân minh rạch ròi [*]
Tay không hành lý, chẳng phần mang theo
Nhưng còn có kẻ mè nheo
So đo tiền bạc, kỳ kèo chi li
Chúa không hề bóng gió chi
Thẳng thừng nói thật, mơ hồ gì đâu?
Thầy luôn dạy phải sống nghèo
Trò tìm cách cố sống giàu mới sang
Giản đơn thì thấy hoang mang
Thế nên chỗ rậm cứ phang ngay vào
Lời khuyên thì giảng dạy nhiều
Còn mình thì cứ sống liều như không
Cái gì vướng ắt phải buông
Nhưng không muốn bỏ, biết đường nào đi?
Còn đâu khí phách tông đồ
Đơn sơ chưa có, khiêm nhu thế nào?
Dạy người lý lẽ thâm sâu
Sống không chứng tỏ, người nào dám tin?
Không tin thì bảo là khinh
Nhưng tin gì kẻ hợm mình ra oai?
Chúa không lải nhải nhiều lời
Nhưng ý sống dài, ai cũng say mê
Nỗi buồn thì cứ lê thê
Niềm vui bé tí, chẳng vừa lòng đâu
Thuận ngôn nghịch nhĩ – tai đau
Cõi lòng có thấy nát nhàu mới khôn
Ra đi là cuộc dấn thân
Dấn thân phục vụ phải quên chính mình
Nếu không thì chỉ giả hình
Tốt danh, lành áo – phân minh rạch ròi [*]
TRẦM THIÊN THU
[*] “Tốt danh hơn lành áo.” (tục ngữ Việt Nam)
SAI ĐI TỪNG CẶP
[Niệm ý Mc 6:7-13 ≈ Mt 10:5-15; Lc 9:1-6]
Từng đôi, từng cặp ra đi
Theo lời Chúa dạy mà lo cứu đời
Ra đi là nhận bài sai
Bài sai mà lại đúng bài từng câu
Ra đi không để làm giàu
Mà phải sống nghèo, thoải mái sống sang
Không mang gì lúc đi đường
Không mang lương thực, giắt lưng bao tiền
Chỉ thị thì phải làm liền
Dép thì đi được, áo quần thường thôi
Đi truyền giáo chớ đua đòi
Lo việc cứu người, chớ có dửng dưng
Đừng bao giờ nói chữ “nhưng…”
Nếu “nhưng” thì chắc chắn không đáng gì
Thà rằng đừng có ra đi
Chủ chiên không phải, chỉ là thợ chiên
Chăn thuê nên mới bất cần
Nhận bài sai đó là phần rất sai
Ra đi mà muốn cho oai
Chúa buồn, dân khổ, vô loài mà thôi!
Theo lời Chúa dạy mà lo cứu đời
Ra đi là nhận bài sai
Bài sai mà lại đúng bài từng câu
Ra đi không để làm giàu
Mà phải sống nghèo, thoải mái sống sang
Không mang gì lúc đi đường
Không mang lương thực, giắt lưng bao tiền
Chỉ thị thì phải làm liền
Dép thì đi được, áo quần thường thôi
Đi truyền giáo chớ đua đòi
Lo việc cứu người, chớ có dửng dưng
Đừng bao giờ nói chữ “nhưng…”
Nếu “nhưng” thì chắc chắn không đáng gì
Thà rằng đừng có ra đi
Chủ chiên không phải, chỉ là thợ chiên
Chăn thuê nên mới bất cần
Nhận bài sai đó là phần rất sai
Ra đi mà muốn cho oai
Chúa buồn, dân khổ, vô loài mà thôi!
Chúa sai từng đôi một
Đi truyền giáo mọi nơi
Càng những nơi xa nhất
Càng cần biết Chúa Trời
Đi không mang gì hết
Chỉ hành trang tin yêu
Sống trọn niềm phó thác
Đến bất kỳ nơi nào
Chúa quan phòng, tiền định
Chẳng sợ thiếu gì đâu
Giúp người ta nên thánh
Điều cần thiết sớm chiều
Đừng se sua, đòi hỏi
Phải cứu người ta ngay
Đừng nản lòng, mệt mỏi
Ơn Chúa vẫn tràn đầy
Muốn cho thì phải có
Không có không thể cho
Sống những điều mình nói
Cần nhìn, chẳng cần nghe
Đi truyền giáo mọi nơi
Càng những nơi xa nhất
Càng cần biết Chúa Trời
Chỉ hành trang tin yêu
Sống trọn niềm phó thác
Đến bất kỳ nơi nào
Chẳng sợ thiếu gì đâu
Giúp người ta nên thánh
Điều cần thiết sớm chiều
Phải cứu người ta ngay
Đừng nản lòng, mệt mỏi
Ơn Chúa vẫn tràn đầy
Không có không thể cho
Sống những điều mình nói
Cần nhìn, chẳng cần nghe
TRẦM THIÊN THU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment