[Niệm ý Mt 25:1-13]
Chuyện Nước Trời ví
như mười trinh nữ
Họ cầm đèn cùng đi đón Tân Lang
Trong số đó có năm cô khôn ngoan
Và còn lại năm cô kia khờ dại
Năm cô dại chỉ vì
họ ỷ lại
Có mang đèn mà không mang dầu theo
Những cô khôn có đèn và trữ dầu
Biết liệu trước chuyện trắc trở bất chợt
Họ cầm đèn cùng đi đón Tân Lang
Trong số đó có năm cô khôn ngoan
Và còn lại năm cô kia khờ dại
Có mang đèn mà không mang dầu theo
Những cô khôn có đèn và trữ dầu
Biết liệu trước chuyện trắc trở bất chợt
Vì chú rể đến chậm, họ thiếp đi
Đến nửa đêm, bất ngờ có tiếng la
Báo rằng: “Chú rể đến, mau ra đón!”
Các cô dại lúng túng xin chút dầu
Các cô khôn nói rằng chẳng đủ đâu
Nên ra tiệm mua dầu là tốt nhất
Cả thời gian cũng có hạn, có kỳ
Năm cô dại cần dầu nên phải đi
Ngay khi họ đang đi, chú rể tới
Rồi người ta sẽ đóng cửa lại thôi
Năm cô dại có dầu thì hết thời
Chủ tiệc cưới không cần biết ai khác
Vì không ai biết chính xác ngày nào
Cũng chẳng hề biết được giờ nào đâu
Suốt cuộc đời phải sẵn sàng, tỉnh thức
TỈNH THỨC ĐÓN CHÚA
[Niệm ý Mt 25:1-13]
Năm cô khờ dại, năm cô khôn ngoan
Năm cô khôn mang đủ dầu thắp đèn
Năm cô dại không đem theo dầu đủ
Trời đã khuya, các cô thiếp ngủ cả
Đến nửa đêm có tiếng hô: “Mau đi!
Các trinh nữ thức dậy và sửa soạn
Biết làm sao đi đón chú rể đây
Đành quỵ lụy mà lên tiếng van nài:
“Đèn chúng em không còn dầu chi cả”
Xin chia sẻ chút dầu, thưa các chị!”
Năm cô khôn lắc đầu: “Không được đâu!
Cứ ra đó mà mua là tiện nhất!”
Năm cô khôn theo chú rể bước đi
Vào phòng tiệc cùng ăn uống, đàn ca
Cửa đóng chặt, mọi người đều yên vị
Năm cô dại vừa về và gõ cửa
Xin được vào nhưng chẳng có ai cho
Chú rể bảo: “Tôi chẳng biết các cô!”
Luôn sẵn sàng đón chờ Chúa quang lâm
Giờ phút nào, đâu ai biết rõ ràng
Chúa sẽ đến khi không ai ngờ vậy!
Xin giúp con trữ đủ dầu-bác-ái
Để ngày đêm thắp sáng đèn-đức-tin
Dù Chúa đến sáng, chiều, hoặc nửa đêm
Sẽ chẳng lo nếu đèn con còn sáng!
TRẦM THIÊN THU
CHUẨN BỊ
[Niệm ý Mt 25:1-13]
Chờ chàng rể đến, chân thành đợi mong
Người khôn, kẻ dại ngóng trông
Chẳng biết được chàng sẽ đến khi nao
Mười cô đều có đèn dầu
Thắp đèn ngồi đợi từ chiều tới khuya
Dần dần dầu hết, đèn mờ
Còn dầu thì phải châm vô kịp thời
Năm cô khôn thản nhiên cười
Năm cô dại ngẩn ngơ người vì lo
Không còn dầu để châm vô
Xin không ai dám sẻ chia chút nào
Đời người chẳng khác vậy đâu
Phải cần chuẩn bị mọi điều luôn luôn
Bao điều bất trắc đến liền
Trở tay không kịp sẽ phiền biết bao
Bởi vì chết chẳng biết đâu
Dù sáng hay chiều, dù sớm hay khuya
Nhất là dịch bệnh bây giờ
Lây nhanh nhiễm mạnh, chẳng chừa một ai
Dù già – trẻ, dẫu gái – trai
Hơi thở ngắn – dài, chẳng biết ra sao
Không ai biết được lúc nào
Bất ngờ Chúa gọi, phải mau đi liền
Cầu xin Thiên Chúa gia ân
Giúp luôn tỉnh thức dẫu đêm hay ngày
ĐÊM ĐỢI CHỜ
[Niệm khúc Mt 25:1-13]
Kẻ khờ dại bước trong miền tối tăm [1]
Phiền nhiều bởi lắm khôn ngoan
Biết nhiều, hiểu rộng, càng thêm khổ sầu [2]
Đường đời một chuyến bể dâu
Khổ nhiều, sướng ít, sớm chiều tân toan
Nên luôn cần đức khôn ngoan
Phải luôn tỉnh thức kẻo oan trái đời!
Năm cô chuẩn bị rạch ròi phòng thân
Liệu lo dự trữ dầu cần
Sao cho đốt đủ một đêm đợi chờ
Năm cô khác chỉ mộng mơ
Sống trong ảo tưởng, chẳng lo sợ gì
Vui chơi cho thỏa đam mê
Hưởng cho hết những thứ mà ta mong
Giờ G chợt điểm, chạy vòng đường mô?
Cửa Trời vừa khép lại kìa
Chẳng kịp chạy về, đành ở ngoài thôi!
Trăm năm một khoảng cuộc đời
Ai khôn ngoan sẽ cười tươi vui mừng
Ai khờ dại ắt khổ thôi
Khốn nạn đời đời, bất biến còn đâu!
Giúp con tỉnh thức sớm chiều tới khuya
Để khi Chúa đến bất ngờ
Con vẫn sẵn chờ vâng Ý Chúa ngay!
[1] Gv 2:14. [2] Gv 1:18.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment