Nàng Rakháp là người Canaan, mặc dù là kỹ nữ,
gái điếm, nhưng nàng đã nhận được lời khen ngợi đặc biệt vì đức tin và có vị
trí trong dòng dõi của Chúa Cứu Thế Giêsu Kitô.
Nàng Rakháp đã không để hoàn cảnh ngăn cản mơ ước về một cuộc sống khác tốt đẹp hơn – cuộc sống của sự tôn trọng, yêu thương và gia đình. Khi Thiên Chúa ban cho Rakháp một lối thoát khỏi cuộc sống xấu xa và thoái hóa, nàng có cơ hội trở thành một phần của dân Ngài, và nàng đã kịp nắm bắt ngay.
Cuộc đời Rakháp là một hỗn hợp, được pha chế
để tăng cường đức tin và sự kết nối với Chúa, giúp chúng ta hiểu rằng cuộc đời
chúng ta có thể thay đổi và điều chúng ta mong muốn nhất có thể được viên mãn.
Thế giới gán cho bạn nhãn hiệu gì cũng không quan trọng, vấn đề quan trọng là
trái tim bạn có gì và là ai. Người ta không biết bạn là ai, nhưng Thiên Chúa
biết rõ bạn là ai. Sự hỗn hợp của cuộc đời nàng Rakháp là cách mạnh mẽ để lan truyền
lòng can đảm và niềm tin cần thiết để tiến về phía trước và làm bất cứ điều gì
cần thiết để làm cho cuộc đời bạn là chính những gì có thể.
Trình thuật Gs 2:8-24 nói về giao kèo giữa
các người do thám và nàng Rakháp:
Rakháp
nói với họ: “Tôi biết Đức Chúa đã ban cho
các ông đất này, tôi biết vì các ông mà nỗi kinh hoàng ập xuống trên chúng tôi,
và mọi dân cư trong xứ đều rụng rời hốt hoảng trước mặt các ông. Vì chúng tôi
nghe đồn là Đức Chúa đã làm cạn Biển Sậy trước mặt các ông khi các ông ra khỏi
Ai Cập; chúng tôi cũng nghe đồn về những gì các ông đã làm cho hai vua Emôri là
Xikhôn và Ốc, mà các ông đã tru hiến ở bên kia sông Giođan. Khi chúng tôi nghe
đồn, thì tâm thần chúng tôi sợ hãi như muốn chảy tan ra, không ai còn nhuệ khí
trước mặt các ông, vì Đức Chúa, Thiên Chúa của các ông, là Thiên Chúa ngự chốn
trời cao cũng như nơi đất thấp. Vậy bây giờ, xin các ông hãy nhân danh Đức Chúa
mà thề với tôi là: bởi tôi đã lấy tình mà đối xử với các ông, thì các ông, các
ông cũng sẽ lấy tình mà đối xử với gia đình tôi. Các ông sẽ cho tôi một dấu
chắc chắn, đó là các ông sẽ để cho cha mẹ tôi, các anh chị em tôi và mọi người
thân thuộc của họ được sống, các ông sẽ cứu chúng tôi khỏi chết.”
Những
người ấy nói với cô Rakháp: “Chúng tôi
xin thề lấy mạng đền mạng, trừ phi các người tiết lộ chuyện này! Vậy khi nào
Đức Chúa ban đất này cho chúng tôi, chúng tôi sẽ lấy chữ tình chữ tín mà đối xử
với cô.” Bấy giờ, từ cửa sổ cô thòng dây cho họ xuống, vì nhà cô sát vách
tường thành và cô ở ngay trong tường thành. Cô nói với họ: “Các ông hãy đi về phía núi, kẻo những người đuổi theo bắt được các
ông. Các ông cứ ẩn núp ở đấy ba ngày cho đến khi chúng trở về. Sau đó, các ông
cứ đường mình mà đi.” Họ nói với cô: “Đây
là cách chúng tôi sẽ giữ lời mà cô đã yêu cầu chúng tôi thề: Khi nào chúng tôi
vào xứ này, cô sẽ buộc dây chỉ điều này ở cửa sổ, nơi cô đã thả chúng tôi
xuống, rồi cô sẽ tập họp trong nhà, bên cạnh cô: cha mẹ, các anh chị em và cả
nhà cha cô. Bấy giờ, ai bước qua cửa nhà cô mà ra ngoài, thì máu người ấy sẽ đổ
xuống đầu người ấy, chúng tôi vô can. Nhưng người nào ở trong nhà với cô, thì
máu người ấy sẽ đổ xuống đầu chúng tôi, nếu có ai tra tay hại người ấy. Cô mà
tiết lộ chuyện của chúng tôi, chúng tôi sẽ khỏi phải giữ lời mà cô đã yêu cầu
chúng tôi thề.” Cô ấy nói: “Mong được
như lời các ông đã nói!” Rồi cô để họ đi, và họ ra đi. Cô buộc dây chỉ điều
ở cửa sổ.
Họ
lên đường và tiến về phía núi. Họ ở lại đó ba ngày cho đến khi những kẻ đuổi
theo trở về. Những người này đã đi lùng họ trên cả con đường ấy mà không tìm
được. Hai người kia trở về: họ xuống núi, qua sông Giođan, rồi tới gặp ông
Giôsuê, con ông Nun, và thuật lại cho ông mọi việc đã xảy ra cho họ. Họ nói với
ông Giôsuê: “Đức Chúa đã nộp tất cả miền
đất ấy vào tay chúng ta, và mọi dân cư ở đó đều rụng rời hốt hoảng trước mặt
chúng ta.”
Tiếp theo, trình thuật Gs 6:1-25 cho biết:
Giêrikhô
đóng kín cổng thành, phòng thủ chống lại con cái Israel: nội bất xuất, ngoại
bất nhập. Đức Chúa phán với ông Giôsuê: “Xem
đây! Ta nộp vào tay ngươi thành Giêrikhô, vua và các dũng sĩ của thành ấy. Các
ngươi, tất cả những người tham chiến, các ngươi sẽ đi vòng quanh thành, đi
chung quanh thành một lần; các ngươi sẽ làm như vậy sáu ngày. Bảy tư tế sẽ cầm
bảy cái tù và bằng sừng cừu đi trước Hòm Bia. Ngày thứ bảy, các ngươi sẽ đi
vòng quanh thành bảy lần, và các tư tế sẽ thổi tù và. Khi tù và bằng sừng cừu
rú lên, khi các ngươi nghe tiếng tù và, thì toàn dân lớn tiếng hò reo xung
trận. Bấy giờ tường thành sẽ sụp đổ tại chỗ; dân chúng ai nấy cứ thẳng trước
mặt mình mà tiến lên.”
Ông
Giôsuê, con ông Nun, triệu tập các tư tế và nói với họ: “Các ông hãy khiêng Hòm Bia Giao Ước, và bảy tư tế phải cầm bảy tù và
bằng sừng cừu đi trước Hòm Bia của Đức Chúa.” Ông nói với dân: “Hãy tiến tới và đi vòng quanh thành; những
người được võ trang hãy qua phía trước Hòm Bia của Đức Chúa.” Điều đó đã
xảy ra như ông Giôsuê đã nói với dân. Bảy tư tế cầm bảy tù và bằng sừng cừu qua
phía trước nhan Đức Chúa, vừa đi vừa thổi; còn Hòm Bia Giao Ước của Đức Chúa
thì đi sau họ. Quân tiên phong đi trước các tư tế đang thổi tù và. Quân hậu vệ
đi theo sau Hòm Bia. Ai nấy bước đi theo tiếng tù và.
Trước
đó ông Giôsuê đã ra lệnh này cho dân: “Anh
em đừng hò reo xung trận, đừng để ai nghe thấy tiếng anh em, đừng hé môi nói ra
lời nào, cho đến ngày tôi bảo anh em: Hãy hò reo xung trận! Bấy giờ, anh em mới
hò reo xung trận.”
Hòm
Bia Đức Chúa đi vòng quanh thành, đi một vòng chung quanh, rồi ai nấy trở về
trại và qua đêm tại đó. Sáng hôm sau, ông Giôsuê dậy sớm, và các tư tế khiêng
Hòm Bia Đức Chúa. Bảy tư tế cầm bảy tù và bằng sừng cừu đi trước Hòm Bia Đức
Chúa, vừa đi vừa thổi; quân tiên phong đi trước họ, và quân hậu vệ theo sau Hòm
Bia Đức Chúa; ai nấy bước đi theo tiếng tù và.
Ngày
thứ hai, họ đi vòng quanh thành một lần, rồi trở về trại. Họ làm như vậy sáu
ngày. Ngày thứ bảy, họ dậy sớm khi hừng đông ló rạng, và đi vòng quanh thành
bảy lần cùng theo một cách thức. Chỉ có ngày đó họ mới đi vòng quanh thành bảy
lần. Đến lần thứ bảy, khi các tư tế thổi tù và, ông Giôsuê nói với dân: “Hãy hò reo xung trận, vì Đức Chúa đã nộp thành
cho anh em.”
“Thành và mọi sự trong thành sẽ bị án tru
hiến để kính Đức Chúa, chỉ có cô kỹ nữ Rakháp và mọi người ở với cô trong nhà
là sẽ được sống, vì cô đã giấu các sứ giả chúng ta sai đi. Tuy nhiên, anh em
phải đề phòng án tru hiến, kẻo anh em bị án tru hiến vì lấy đồ vật nào trong số
những gì bị án biệt hiến. Bằng không, anh em sẽ làm cho trại Israel phải bị án
tru hiến, và như thế anh em gây tai họa cho trại. Tất cả vàng bạc, mọi đồ đồng,
đồ sắt sẽ được thánh hiến cho Đức Chúa, và được xung vào kho tàng của Đức
Chúa.”
Bấy
giờ, dân hò reo xung trận, và người ta rúc tù và. Vừa nghe tiếng tù và, dân lớn
tiếng hò reo xung trận, và tường thành sụp đổ tại chỗ. Dân chúng ai nấy cứ
thẳng trước mặt mình mà tiến lên đánh thành, và đã chiếm được. Họ dùng lưỡi
gươm mà thi hành án tru hiến mọi sự trong thành, từ đàn ông cho đến đàn bà, từ
người trẻ cho đến người già, đến cả bò lừa và chiên cừu.
Ông
Giôsuê nói với hai người đã đi do thám trong xứ: “Hãy vào nhà người kỹ nữ, và đem người đàn bà ấy cũng như mọi người
thân thuộc của cô ra khỏi đó, theo như anh em đã thề hứa với cô.” Vậy các
người thanh niên do thám vào nhà cô Rakháp, và đem cô ra khỏi đó cùng với cha
mẹ, anh em cô và mọi người thân thuộc của cô; họ đem tất cả thị tộc của cô ra
khỏi đó, và cho họ ở bên ngoài trại Israel.
Rồi
họ phóng hỏa đốt thành cũng như tất cả những gì trong đó; ngoại trừ vàng bạc và
những đồ đồng, đồ sắt, thì người ta nộp vào kho tàng nhà Đức Chúa. Nhưng cô kỹ
nữ Rakháp cùng với gia đình cha cô và mọi người thân thuộc của cô, thì ông Giôsuê
để cho sống. Cô ở giữa dân Israel cho đến ngày nay, vì cô đã giấu sứ giả ông
Giôsuê sai đi do thám Giêrikhô.
Án tru hiến là
gì? Theo Luật Môsê, (Đnl 7:1-5 & Đnl 20:16-18) đó là án tiêu diệt tất cả các
nơi của phe bại trận, hình phạt là trục xuất khỏi cộng đoàn, một số trường hợp
nặng nhất có thể đưa tới án tử hình.
Thánh Phaolô nói: “Đức tin là bảo đảm cho những điều ta hy vọng, là bằng chứng cho những
điều ta không thấy. Nhờ đức tin ấy, các tiền nhân đã được Thiên Chúa chứng
giám.” (Dt 11:1-2) Và Thánh Phaolô xác định: “Nhờ đức tin, tường thành Giêrikhô đã sụp đổ, sau khi dân Israel đi
vòng quanh trong bảy ngày. Nhờ đức tin, cô kỹ nữ Rakháp đã không phải chết cùng
với quân phản nghịch, vì cô đã hòa nhã tiếp đón những người do thám.” (Dt 11:30-31)
Thánh Giacôbê cho biết: “Đức tin có vượt
qua thử thách mới sinh ra lòng kiên nhẫn.” (Gc 1:3)
Quả thật, nàng Rakháp là phụ nữ của đức tin, của
sự thật, của lòng dũng cảm và sự tin tưởng. Trong số các phụ nữ thời Cựu Ước,
nàng Rakháp là một trong những người tuyệt vời và kích thích ý tưởng nhiều
nhất.
TRẦM THIÊN THU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment