[Niệm ý Mt 9:1-8 ≈ Mc 2:1-12; Lc
5:17-26]
Người ta biết Chúa vừa mới về đó
Họ khiêng đến kẻ liệt nằm trên giường
Thấy họ tin, Chúa đã chạnh lòng thương
Bảo kẻ liệt: “Con đã được tha tội”
Mấy kinh sư bực mình nghe Chúa nói
Họ cho rằng Chúa phạm thượng, lộng ngôn
Chúa biết rõ mấy kinh sư càm ràm
Ngài bảo họ: “Sao lại nghĩ xấu vậy?”
Nói “tha tội” hay là nói “đứng dậy”
Điều nào dễ hay điều nào khó hơn?
Chúa phân tích cho họ thấy tỏ tường
Dưới đất này, Chúa có quyền tha tội
Rồi Ngài bảo người bại liệt: “Đứng
dậy
Vác giường đi, cứ thanh thản về
nhà!”
Người bại liệt đứng dậy, bước đi về
Mọi người đều kinh ngạc khi thấy vậy
Họ thắc mắc và cảm thấy sợ hãi
Thế nhưng họ lại tôn vinh Chúa Trời
Ban quyền năng như thế cho loài người
Điều hiển nhiên lạ lùng như phép lạ
TRẦM THIÊN
THU
Họ khiêng đến kẻ liệt nằm trên giường
Thấy họ tin, Chúa đã chạnh lòng thương
Bảo kẻ liệt: “Con đã được tha tội”
Họ cho rằng Chúa phạm thượng, lộng ngôn
Chúa biết rõ mấy kinh sư càm ràm
Ngài bảo họ: “Sao lại nghĩ xấu vậy?”
Điều nào dễ hay điều nào khó hơn?
Chúa phân tích cho họ thấy tỏ tường
Dưới đất này, Chúa có quyền tha tội
Người bại liệt đứng dậy, bước đi về
Mọi người đều kinh ngạc khi thấy vậy
Thế nhưng họ lại tôn vinh Chúa Trời
Ban quyền năng như thế cho loài người
Điều hiển nhiên lạ lùng như phép lạ
BẠI LIỆT
[Niệm ý Mt 9:1-8 ≈ Mc 2:1-12; Lc 5:17-26]
Bệnh nhân liệt được người ta khiêng đến
Để Chúa thương mà chữa họ lành ngay
Đức Giê-su bảo bệnh nhân thế này:
“Cứ yên tâm, con đã được tha tội!”
Mấy kinh sư khó chịu nên liền nói:
“Ông này nói phạm thượng quá đi thôi”
Chúa Giê-su thản nhiên nói và cười:
“Sao các ông lại nghĩ xấu như vậy?”
Chúa nói rằng: “Một là bảo đứng dậy
Hai
là bảo tội đã được tha rồi
Cách nào dễ, quý vị nói nghe coi?
Nhưng Con Người có toàn quyền tha tội”
Mấy kinh sư nhìn nhau mà không nói
Bởi vì họ không thể chứng minh gì
Chúa nói: “Thôi, dậy vác chõng mà về”
Người bại liệt khỏi bệnh, thật vui sướng!
Thấy như vậy, dân chúng như hốt hoảng
Lòng sợ hãi mà cũng thấy vui mừng
Họ cùng nhau tôn vinh Chúa muôn trùng
Đã thương ban người quyền năng như thế
Lạy Thiên Chúa, đời con cũng tàn tạ
Sống bại liệt mà hợm hĩnh “ta đây”
Óc thiển cận, nghĩ chẳng quá gang tay
Dám khinh người và ngông nghênh ỷ lại
Lạy Thiên Chúa, con biết mình ngu dại
Xin biến đổi và thương xót chữa lành
Khỏi bại tim và khỏi liệt tâm linh
Lạy Giê-su, Đấng cứu độ nhân loại!
TRẦM THIÊN THU
BẮT BẺ
[Niệm ý Mt 9:1-8 ≈ Mc 2:1-12; Lc 5:17-26]
Sống vẫn còn tiêu cực
Nếu chỉ lánh dữ thôi
Cần phải sống tích cực
Làm việc lành suốt đời
Thế nhưng lũ gian ác
Đủ mánh lới mưu mô
Lòng tà luôn thâm độc
Thù ghét cả người ta
Thấy người khác sống tốt
Họ tỏ vẻ không ưa
Thấy người làm việc thiện
Họ ngăn cản, chẳng chừa
Sống tốt cũng bị ghét
Giữa thời đại nhiễu nhương
Làm tốt lại có tội
Bị hàm oan khó lường
Chúng soi mói đủ thứ
Vì ỷ thế, cậy quyền
Chúng hoành hành mọi chỗ
Hại người tốt khổ oan
Kinh sư là kinh dị
Làm lớn thấy ớn ghê
Không tội ép thành có
Có tội đánh cho chừa
Chúa thấy người bị liệt
Nên thương xót chữa lành
Chúng bắt bẻ mọi lẽ
Viện đủ cớ loanh quanh
Người xưa có máu lạnh
Không hề biết yêu thương
Thời nay người ta chảnh
Nên dở dở ương ương
Dốt thì hay nói chữ
Chuyện chẳng lạ xưa nay
Kẻ ngọng thích nói lóng
Vẫn hãnh diện mình hay
TRẦM THIÊN THU
LIỆT
[Niệm ý Mt 9:1-8 ≈ Mc 2:1-12; Lc 5:17-26]
Một bệnh nhân được người ta khiêng đến
Họ cầu xin và Chúa đã chữa lành
Vì thấy họ có niềm tin chân thành
Nhưng kinh sư lại cho là phạm thượng
Có nhiều điều xảy ra trong cuộc sống
Điều đơn giản mà lại hóa nhiêu khê
Làm việc thiện, sống tốt, cũng bị chê
Những ác nhân ngăn cản người lương thiện
Gã Chí Phèo bỗng dưng như xuất hiện [*]
Muốn hoàn lương mà thấy quá khó khăn
Mắt khinh miệt, lời thị phi bao quanh
Chẳng còn ai, gã chỉ còn Thị Nở
Đời phức tạp, kiếp người thật khốn khổ
Muốn bình an mà thở cũng không yên
Nghèo thì khổ, và cũng thật vô duyên
Bị xa lánh, không bè cũng chẳng bạn
Có bao người chịu đau khổ vô hạn
Khổ thể xác nên đau cả tâm hồn
Xin Thiên Chúa thương xót và ban ơn
Giúp họ luôn kiên tâm và tín thác
Thân không liệt nhưng tâm hồn bị liệt
Vì ác nhân “giết chết” họ dần dần
Lạy Thiên Chúa, Đấng chí thánh từ nhân
Giải thoát họ và ban nguồn sống mới
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Mt 9:1-8 ≈ Mc 2:1-12; Lc 5:17-26]
Xin Chúa thêm đức tin
Và thổi bùng lửa mến
Thúc giục con mau mắn
Đến với lòng xót thương
Con chân thành xin dâng
Lòng khiêm nhường sám hối
Xin thứ tha tội lỗi
Đã bao lần vấn vương
Xin giúp con siêng năng
Lãnh nhận Thánh Thể Chúa
Để hồn luôn sống khỏe
Mạnh mẽ và bình an
Xin Chúa thương chữa lành
Các bệnh và các tật
Cho con khỏi bại liệt
Được sống trong Tình Cha
Ở nơi gần, chốn xa
Có bao người bệnh tật
Hy vọng như cạn kiệt
Xin Chúa thương chữa lành
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Mt 9:1-8 ≈ Mc 2:1-12; Lc 5:17-26]
Bệnh nhân liệt được người ta khiêng đến
Để Chúa thương mà chữa họ lành ngay
Đức Giê-su bảo bệnh nhân thế này:
“Cứ yên tâm, con đã được tha tội!”
Mấy kinh sư khó chịu nên liền nói:
“Ông này nói phạm thượng quá đi thôi”
Chúa Giê-su thản nhiên nói và cười:
“Sao các ông lại nghĩ xấu như vậy?”
Chúa nói rằng: “Một là bảo đứng dậy
Cách nào dễ, quý vị nói nghe coi?
Nhưng Con Người có toàn quyền tha tội”
Mấy kinh sư nhìn nhau mà không nói
Bởi vì họ không thể chứng minh gì
Chúa nói: “Thôi, dậy vác chõng mà về”
Thấy như vậy, dân chúng như hốt hoảng
Lòng sợ hãi mà cũng thấy vui mừng
Họ cùng nhau tôn vinh Chúa muôn trùng
Đã thương ban người quyền năng như thế
Lạy Thiên Chúa, đời con cũng tàn tạ
Sống bại liệt mà hợm hĩnh “ta đây”
Óc thiển cận, nghĩ chẳng quá gang tay
Dám khinh người và ngông nghênh ỷ lại
Lạy Thiên Chúa, con biết mình ngu dại
Xin biến đổi và thương xót chữa lành
Khỏi bại tim và khỏi liệt tâm linh
Lạy Giê-su, Đấng cứu độ nhân loại!
TRẦM THIÊN THU
BẮT BẺ
[Niệm ý Mt 9:1-8 ≈ Mc 2:1-12; Lc 5:17-26]
Sống vẫn còn tiêu cực
Nếu chỉ lánh dữ thôi
Cần phải sống tích cực
Làm việc lành suốt đời
Thế nhưng lũ gian ác
Đủ mánh lới mưu mô
Lòng tà luôn thâm độc
Thù ghét cả người ta
Thấy người khác sống tốt
Họ tỏ vẻ không ưa
Thấy người làm việc thiện
Họ ngăn cản, chẳng chừa
Sống tốt cũng bị ghét
Giữa thời đại nhiễu nhương
Làm tốt lại có tội
Bị hàm oan khó lường
Chúng soi mói đủ thứ
Vì ỷ thế, cậy quyền
Chúng hoành hành mọi chỗ
Hại người tốt khổ oan
Kinh sư là kinh dị
Làm lớn thấy ớn ghê
Không tội ép thành có
Có tội đánh cho chừa
Chúa thấy người bị liệt
Nên thương xót chữa lành
Chúng bắt bẻ mọi lẽ
Viện đủ cớ loanh quanh
Người xưa có máu lạnh
Không hề biết yêu thương
Thời nay người ta chảnh
Nên dở dở ương ương
Dốt thì hay nói chữ
Chuyện chẳng lạ xưa nay
Kẻ ngọng thích nói lóng
Vẫn hãnh diện mình hay
TRẦM THIÊN THU
LIỆT
[Niệm ý Mt 9:1-8 ≈ Mc 2:1-12; Lc 5:17-26]
Một bệnh nhân được người ta khiêng đến
Họ cầu xin và Chúa đã chữa lành
Vì thấy họ có niềm tin chân thành
Nhưng kinh sư lại cho là phạm thượng
Có nhiều điều xảy ra trong cuộc sống
Điều đơn giản mà lại hóa nhiêu khê
Làm việc thiện, sống tốt, cũng bị chê
Những ác nhân ngăn cản người lương thiện
Gã Chí Phèo bỗng dưng như xuất hiện [*]
Muốn hoàn lương mà thấy quá khó khăn
Mắt khinh miệt, lời thị phi bao quanh
Chẳng còn ai, gã chỉ còn Thị Nở
Đời phức tạp, kiếp người thật khốn khổ
Muốn bình an mà thở cũng không yên
Nghèo thì khổ, và cũng thật vô duyên
Bị xa lánh, không bè cũng chẳng bạn
Có bao người chịu đau khổ vô hạn
Khổ thể xác nên đau cả tâm hồn
Xin Thiên Chúa thương xót và ban ơn
Giúp họ luôn kiên tâm và tín thác
Thân không liệt nhưng tâm hồn bị liệt
Vì ác nhân “giết chết” họ dần dần
Lạy Thiên Chúa, Đấng chí thánh từ nhân
Giải thoát họ và ban nguồn sống mới
TRẦM THIÊN THU
[*] Truyện tâm lý xã hội của văn sĩ Nam Cao, với hai nhân vật Chí Phèo và Thị Nở.
XIN CHỮA LÀNH[Niệm ý Mt 9:1-8 ≈ Mc 2:1-12; Lc 5:17-26]
Xin Chúa thêm đức tin
Và thổi bùng lửa mến
Thúc giục con mau mắn
Đến với lòng xót thương
Con chân thành xin dâng
Lòng khiêm nhường sám hối
Xin thứ tha tội lỗi
Đã bao lần vấn vương
Xin giúp con siêng năng
Lãnh nhận Thánh Thể Chúa
Để hồn luôn sống khỏe
Mạnh mẽ và bình an
Xin Chúa thương chữa lành
Các bệnh và các tật
Cho con khỏi bại liệt
Được sống trong Tình Cha
Ở nơi gần, chốn xa
Có bao người bệnh tật
Hy vọng như cạn kiệt
Xin Chúa thương chữa lành
TRẦM THIÊN THU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment