BUÔNG RA để khỏi nặng nề
BUÔNG RA để khỏi bộn bề, rối reng
BUÔNG RA để được nhẹ nhàng
BUÔNG RA để được dễ dàng bước đi
BUÔNG RA để được tự do
BUÔNG RA để được thoát ly sự đời
BUÔNG RA để khỏi bộn bề, rối reng
BUÔNG RA để được nhẹ nhàng
BUÔNG RA để được dễ dàng bước đi
BUÔNG RA để được tự do
BUÔNG RA để được thoát ly sự đời
BUÔNG RA để được thảnh thơi
BUÔNG RA để được vui cười ngày đêm
BUÔNG RA để khỏi lụy phiền
BUÔNG RA để thoát nhớ – quên rối bời
Cần BUÔNG BỎ, chớ BUÔNG XUÔI
Đừng BUÔNG THẢ kẻo tả tơi đời mình
BUÔNG đời để GIỮ ân tình
Chúa thương thánh hóa, chúc lành, ban ơn
Xin BUÔNG RA sự thế trần
Xin ban đầy ắp bình an tâm hồn
TRẦM THIÊN
THU
BA CHỮ B
BIẾT là nhận thức rõ ràng
Điều gì đặc biệt, bình thường điều chi
Rạch ròi đầu, cuối – vân vi
Nếu không biết rõ, biết gì mà buông?
BUÔNG là bỏ hết đời thường
Không hề dính líu vấn vương gian trần
Buông ra để được bình an
Lòng không còn nặng, hồn luôn nhẹ nhàng
BỎ là phải thật biết buông
Buông rồi khỏi vướng đời thường trần gian
Vướng nhiều thì nặng, thêm phiền
Biết buông bỏ để tâm hồn lên cao
Sống mà chẳng biết thương yêu
Chết rồi hoa, nến – cho nhau làm gì?
Chuyện đơn giản hóa nhiêu khê
Cái Tôi dẹp bỏ, khỏi lo chuyện đời
TRẦM THIÊN THU
BUÔNG BỎ
Xin buông để bỏ sự đời
Thảnh thơi theo Chúa về Trời vĩnh sinh
Cái Tôi là cái ngông nghênh
Nhỏ nhoi mà lại cồng kềnh lắm thôi
Thiết tha xin Đức Chúa Trời
Giúp con tiêu diệt “cái tôi” mỗi ngày
Cầu xin Đức Mẹ ra tay
Đừng cho nó dụ dỗ hoài, Mẹ ơi!
Xin buông để bỏ sự đời
Thảnh thơi theo Chúa về Trời vĩnh sinh
TRẦM THIÊN THU
BUÔNG RƠI
Buông đời để khỏi chơi vơi
Buông lòng để bỏ cái tôi nặng nề
Buông tay thoát khỏi quỷ ma
Buông dao để tránh hiểm nguy hại người
Buông môi miệng, khỏi lôi thôi
Buông đôi mắt, khỏi liếc người dọc ngang
Buông chân để khỏi lang thang
Buông tim để tránh hoang mang kiếp người
Buông bao khát vọng cuộc đời
Để gặp Chúa Trời, xin được thứ tha
TRẦM THIÊN
THU
BUÔNG RA để được vui cười ngày đêm
BUÔNG RA để khỏi lụy phiền
BUÔNG RA để thoát nhớ – quên rối bời
Cần BUÔNG BỎ, chớ BUÔNG XUÔI
Đừng BUÔNG THẢ kẻo tả tơi đời mình
BUÔNG đời để GIỮ ân tình
Chúa thương thánh hóa, chúc lành, ban ơn
Xin BUÔNG RA sự thế trần
Xin ban đầy ắp bình an tâm hồn
Xin thôi luyến tiếc, bồn chồn
Xin được vuông tròn Tin, Mến, Cậy Trông
Xin được vuông tròn Tin, Mến, Cậy Trông
BA CHỮ B
Điều gì đặc biệt, bình thường điều chi
Rạch ròi đầu, cuối – vân vi
Nếu không biết rõ, biết gì mà buông?
Không hề dính líu vấn vương gian trần
Buông ra để được bình an
Lòng không còn nặng, hồn luôn nhẹ nhàng
Buông rồi khỏi vướng đời thường trần gian
Vướng nhiều thì nặng, thêm phiền
Biết buông bỏ để tâm hồn lên cao
Chết rồi hoa, nến – cho nhau làm gì?
Chuyện đơn giản hóa nhiêu khê
Cái Tôi dẹp bỏ, khỏi lo chuyện đời
BUÔNG BỎ
Thảnh thơi theo Chúa về Trời vĩnh sinh
Cái Tôi là cái ngông nghênh
Nhỏ nhoi mà lại cồng kềnh lắm thôi
Thiết tha xin Đức Chúa Trời
Giúp con tiêu diệt “cái tôi” mỗi ngày
Cầu xin Đức Mẹ ra tay
Đừng cho nó dụ dỗ hoài, Mẹ ơi!
Xin buông để bỏ sự đời
Thảnh thơi theo Chúa về Trời vĩnh sinh
BUÔNG RƠI
Buông lòng để bỏ cái tôi nặng nề
Buông tay thoát khỏi quỷ ma
Buông dao để tránh hiểm nguy hại người
Buông môi miệng, khỏi lôi thôi
Buông đôi mắt, khỏi liếc người dọc ngang
Buông chân để khỏi lang thang
Buông tim để tránh hoang mang kiếp người
Buông bao khát vọng cuộc đời
Để gặp Chúa Trời, xin được thứ tha
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment