[Niệm ý Mt 23:1-12 ≈ Mc 12:38-40; Lc 11:43-46; 20:45-47]
Làm thầy oai vệ quá chừng
Thế nhưng cái thói huênh hoang quá kỳ
Ỷ mình chính hiệu ráp-bi
Điều hay, lẽ phải, vân vi tỏ tường
Dạy đâu ra đó rõ ràng
Nhưng thầy chẳng sống đàng hoàng gì đâu
Bắt người ta giữ đủ điều
Và phải làm nhiều, sống đúng điều răn [*]
Thế nhưng cái thói huênh hoang quá kỳ
Ỷ mình chính hiệu ráp-bi
Điều hay, lẽ phải, vân vi tỏ tường
Nhưng thầy chẳng sống đàng hoàng gì đâu
Bắt người ta giữ đủ điều
Và phải làm nhiều, sống đúng điều răn [*]
Tiệc ngồi chỗ nhất, gặp liền chào ngay
Làm thầy phải được thị oai
Dù ai cũng phải vâng ngay, làm liền
Ai không giữ luật ắt phiền lụy ngay
Thầy ngồi liếc mắt, chỉ tay
Quyền cao chức trọng là thầy đấy thôi
Xin Ngài ngăn cản những người thầy kia
Bởi vì dân khổ bốn mùa
Lại còn khó thở, sớm khuya bị đày
Quanh năm như bị đọa đày âu lo
Nhiều người muốn đến nhà thờ
Nhưng còn ngại bởi luật ra quá nhiều!
[*] Theo truyền
thống hội đường Do Thái, Luật có 613 điều – 365 điều cấm làm và 248 điều phải
làm. Điều CẤM LÀM nhiều hơn điều PHẢI LÀM.
[Niệm ý Mt 23:1-12 ≈ Mc 12:38-40; Lc 11:43-46; 20:45-47]
Đứng cao mà nói ra sao mới cần
Kinh sư, biệt phái luôn mồm
Nói hay, nói giỏi, nhưng làm thì không
Chỉ tay năm ngón rõ ràng
Bắt người thực hiện đàng hoàng, hẳn hoi
Hàng đầu luôn chễm chệ ngồi
Thích người ta nể, rạch ròi bẩm thưa
Lạm quyền hành hạ, trách chê
Không hề thông cảm, không hề xót thương
Ỷ mình may mắn thành công
Khinh người nghèo khổ, chê phường tội nhân
Muốn cao chót vót tự tôn
Đè người khác xuống, mình luôn tự hào
Chúng con thật quá tào lao
Bắt người khác phải làm theo ý mình
Lọc lừa tìm kiếm hư danh
Chúa không còn chỗ, Ngài đành lặng im
Chúng con lạc lối, sai lầm
Không tuân theo đúng tinh thần Ngài khuyên
Xin tha thứ tội chúng con
Từ nay cương quyết tìm quên đời mình
Ngược chiều nên phải quay nhanh
Để xuôi ý Chúa, sống tình xót thương
✽ Thời Giờ Đã Gần Đến – https://tramthienthu.blogspot.com/2017/03/thoi-gio-gan-en.html
KHOE[Niệm ý Mc 12:38-40; Mt 23:1-12; Lc 11:43-46; 20:45-47]
Nói hay, làm dở, chỉ liều mà thôi!
Xưa nay vốn dĩ rạch ròi
Kêu to vì rỗng, bao lời ba hoa
Dạy người thế nọ, thế kia
Còn mình thì chẳng muốn sờ ngón tay
Bảnh bao quần áo, dép giày
Thắt cà-vạt đẹp, mắt quay liếc người
Giảng bài học sống rất hay
Nhưng mình vẫn sống bầy hầy, ung dung
Ăn trên, ngồi trước, oai phong
Vênh cao cái mặt, coi thường tha nhân
Tưởng khôn mà lại hóa đần
Khoe mình, khoe của, khoe phần riêng tư
Chúa Giê-su bảo: “Đồ ngu!
Hạ mình sẽ được tôn lên
Tự tôn thì sẽ khốn hơn, hỡi người!”
Xin thương canh giữ, Chúa ơi!
Nơi con, xin triệt “cái tôi” tồi tàn
Giúp con khiêm hạ thành tâm
Đừng khoe mẽ kẻo khốn phần đời con!
CHẲNG OAN
[Niệm ý Mt 23:1-12 ≈ Mc 12:38-40; Lc 11:43-46; 20:45-47]
Dù cho ai nói vẫn là lời hay
Lời hay thì đúng, không sai
Thì mình cố gắng làm ngay, làm liền
Kinh sư, biệt phái huyên thuyên
Lời hay, ý tốt, họ luôn dạy đời
Thế nhưng chỉ nói miệng thôi
Rồi bắt mọi người giữ luật phải nghiêm
Giữ đêm ngày, cấm được quên
Hàng trăm thứ luật gây phiền biết bao!
Ngón tay họ chẳng đụng vào
Bắt người làm việc, bắt chào ráp-bi
Ăn trên ngồi trước người ta
Còn mình chảnh chọe lại khoe đủ điều
Chức to, quyền lớn, đứng đầu
Hại dân, hại nước, chứ nào ích chi
Làm đầu mà chẳng ra gì
Mang danh lãnh đạo chỉ lừa bịp thôi
Khó khăn đùn đẩy cho người
Lợi vơ lấy, chẳng cho ai chút nào
Ung dung nhàn hạ sớm chiều
Gian nan, vất vả, khổ đau mặc người!
Mọi điều đều bởi Chúa Trời
Khiêm nhường phục vụ thì Ngài xót thương
Kiêu căng dở dở ương ương
Khi Ngài hạ bệ thì đừng than van!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment