Chỉ hai năm học nói thôi
Để suốt cuộc đời lắm chuyện sầu lo
Bởi vì nhiều thứ quanh co
Người ta dối trá vòng vo đủ điều
Thế nên cứ phải đau đầu
Rồi phải sớm chiều học cách lặng im
Để suốt cuộc đời lắm chuyện sầu lo
Bởi vì nhiều thứ quanh co
Người ta dối trá vòng vo đủ điều
Thế nên cứ phải đau đầu
Rồi phải sớm chiều học cách lặng im
Học hoài suốt sáu mươi năm [*]
Vậy mà chẳng thuộc bài văn cuộc đời
Quanh năm học cách làm người
Mà sao vẫn cứ mãi lôi thôi hoài
Người thông minh chẳng lắm lời
Kiệm ngôn khéo léo, chỉ cười là xong
Cầu xin Thiên Chúa ban ơn
Cho con biết cách sống khôn theo Ngài
TRẦM THIÊN THU
[*] “Chúng ta mất hai năm để học nói, nhưng phải mất sáu mươi năm để học cách im lặng.” (Ernest Hemingway)
ĐỜI LỤC BÁT
Đời như lục bát hai câu
Đây câu Lục trĩu nỗi đau kiếp người
Còn câu Bát khổ chơi vơi
Mười phương, tám hướng, suốt đời bôn ba
Một câu không thể thành thơ
Bởi vì Lục Bát bao giờ cũng hai
Đời không đau khổ, đắng cay
Đâu còn là cuộc đời này nữa đâu
Trăm năm kết nhánh ưu sầu
Hóa thành Lục Bát thương yêu lạ kỳ
Đất, trời không thể chia ly
Như đôi Nhật Nguyệt vẫn chờ đợi nhau
Thập hình nhánh thấp, nhánh cao
Nhánh ngang, nhánh dọc, ghép nhau mà thành
Hóa nên dấu Cộng ân tình
Như câu Lục Bát đồng hành hai câu
Chúa Trời dạy một chữ YÊU
Cả đời thực tập mà sao chưa thành
Yêu và Khổ hiệp một vần
Yêu thương thì chắc chịu phần khổ đau
Giê-su đã chết tiêu điều
Đời người cũng phải trăm chiều gian nan
Ầu ơ Lục Bát phàm nhân
Xin Giê-su nối thành vần thi ca
TRẦM THIÊN THU
Vậy mà chẳng thuộc bài văn cuộc đời
Quanh năm học cách làm người
Mà sao vẫn cứ mãi lôi thôi hoài
Người thông minh chẳng lắm lời
Kiệm ngôn khéo léo, chỉ cười là xong
Cầu xin Thiên Chúa ban ơn
Cho con biết cách sống khôn theo Ngài
[*] “Chúng ta mất hai năm để học nói, nhưng phải mất sáu mươi năm để học cách im lặng.” (Ernest Hemingway)
ĐỜI LỤC BÁT
Đây câu Lục trĩu nỗi đau kiếp người
Còn câu Bát khổ chơi vơi
Mười phương, tám hướng, suốt đời bôn ba
Một câu không thể thành thơ
Bởi vì Lục Bát bao giờ cũng hai
Đời không đau khổ, đắng cay
Đâu còn là cuộc đời này nữa đâu
Trăm năm kết nhánh ưu sầu
Hóa thành Lục Bát thương yêu lạ kỳ
Đất, trời không thể chia ly
Như đôi Nhật Nguyệt vẫn chờ đợi nhau
Thập hình nhánh thấp, nhánh cao
Nhánh ngang, nhánh dọc, ghép nhau mà thành
Hóa nên dấu Cộng ân tình
Như câu Lục Bát đồng hành hai câu
Chúa Trời dạy một chữ YÊU
Cả đời thực tập mà sao chưa thành
Yêu và Khổ hiệp một vần
Yêu thương thì chắc chịu phần khổ đau
Giê-su đã chết tiêu điều
Đời người cũng phải trăm chiều gian nan
Ầu ơ Lục Bát phàm nhân
Xin Giê-su nối thành vần thi ca
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Comment